• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01 Đối Đầu

Chương 10: Ánh trăng mờ ảo

0 Bình luận - Độ dài: 2,321 từ - Cập nhật:

Một ngày sau khi Stratos triển khai lực lượng phòng vệ tại vành đai hai. Dưới cái nắng dịu nhẹ của những ngày tháng mười, ánh mặt trời nhợt nhạt chiếu xuống doanh trại dã chiến của Organization tại khu vực nội vành đai ngoài. Lunamaria đứng trước màn hình bản đồ chiến lược, đôi mắt sắc bén rà soát từng chi tiết. Với cây bút cảm ứng trong tay, cô đánh dấu lại từng vị trí trên bản đồ, từng chấm nhỏ là những phòng tuyến liên lạc hoặc những cơ sở vận chuyển hậu cần của vành đai hai. Vì đã làm chủ vành đai ngoài, cô giờ đây chuyển hướng tập trung vào vành đai hai, nơi phòng thủ của Nation được củng cố mạnh mẽ. Nhưng thay vì một cuộc tấn công trực diện nhằm mục đích đàn áp và vây hãm rồi phân lập như lần trước, cô thiết kế lại chiến thuật, triển khai nó thành hai bước. Với bước đầu là làm suy yếu và bước hai là tổng tiến. Với cô, tổng tiến công lúc này liều lĩnh, khi thời gian từ giờ đến vành đai hai sẽ tốn ít nhât 54 tiếng, đủ thời gian để Stratos và hàng phòng thủ của hắn có thể đảo ngược tình thế.

“Javis, Leon, hai anh nghĩ như thế nào?” Lunamaria lướt đôi tay uyển chuyển của cô quanh các chấm nhỏ, ánh mắt như sáng lên.

“Cô muốn đánh vào khu vực hậu cần và tuyến thông tin của chúng? Tôi không nghĩ đây là ý kiến hay lúc này.” Javis đáp, dưới đôi mắt của anh là sự ngờ vực về thế trận lần này.

“Đúng vậy, chúng ta đã sử dụng chiến thuật này ở vành đai ngoài. Tôi không nghĩ con quỷ đó sẽ dễ dàng để chúng ta tiếp cận những vị trí này lần nữa.” Đôi mắt của Leon ánh lên sự lo âu. Dù thế trận đang nằm trong tay của Organization, những ký ức về ngày Stratos dập tắt hi vọng của Quân đoàn 12 ở phía Bắc vẫn âm ỷ trong tim, cái ngày mà hơn ½ Quân đoàn 12 tử trận dưới tay hắn.

Cô gật đầu đồng ý với Leon, vì cô biết hắn sẽ không để các quân đoàn chiếm được những vị trí đó dễ dàng. Tuy vậy, mục đích chính thật sự của cô không phải là làm suy yếu hậu cần, mà chính là làm phân tán lực lượng phòng thủ của Nation, buộc chúng phải đưa quân đến những vị trí mà cô cho nghi binh để phòng thủ. Nếu mục đích thành công, lực lượng chính của cả ba quân đoàn sẽ đồng loạt triển khai, đánh thẳng vào trung tâm của vành đai hai và đè bẹp hoàn toàn Nation, trước khi phát động đợt tổng tiến công vào vành đai ba ngay biên giới Nation.

“Vậy ngược lại, nếu kế hoạch nghi binh thất bại và hắn không đưa quân hỗ trợ, chúng ta sẽ chiếm lấy các cứ điểm, rồi vây quanh và tấn công đồng loạt?” Javis lên tiếng, như đang muốn chắc chắn về suy đoán của bản thân.

“Đúng vậy!”

“Vậy, tôi sẽ chuẩn bị đội đặc nhiệm chiến lược. Đừng quên, chúng ta còn chiến tranh thông tin.” Javis nhếch môi cười nhẹ, sau đó rời khỏi lều.

“Đúng. Gây nhiễu tín hiệu, tung thông tin giả về các tuyến tiếp tế. Tạo ra những thông điệp mâu thuẫn khiến chúng không thể biết đâu là thật. Chúng ta không chỉ phá hoại thể lực, mà cả tâm trí của chúng.” Leon kết thúc, giọng dứt khoát, rồi đi khỏi lều.

Cô vẫn đứng đó, đôi mắt sắc bén dán vào màn hình mô phỏng chiến lược. Nhìn vào những dòng chiến lược đã soạn ra, một biểu cảm hưng phấn hiện rõ trên khuôn mặt cô. Cô muốn xem xem, liệu lần này, hắn, Stratos, sẽ đối phó thế nào.

Bên kia chiến tuyến, khi những ánh hoàng hôn cuối cùng quyết định nhường lại vị trí toả sáng của nó cho bóng trăng mờ ảo, trong căn phòng chỉ huy tạm thời của Nation ở vành đai hai, Stratos trao đổi cùng Kaslava, một trong những chiến hữu và cũng là đối thủ khó chịu nhất của anh. Kaslava là một cựu thiếu tá của Quân đoàn 5 thuộc Organization, nhưng bị khối quốc gia phản bội và bỏ mặt trong một nhiệm vụ. Stratos, khi ấy chỉ 17, là người đã đề xuất để đưa Kaslava vào đại đội VIII-W, sau một trận đấu hoà tay không tại trại giam tù binh của Nation Force. Dù gia nhập vào Nation Force ngày ấy, giấy tờ của gã vẫn là một quân nhân giải ngũ của Quân đoàn 5 ở Organization.

“Kaslava, tôi muốn anh quay lại Organization. Có một nhiệm vụ, mà chỉ mạng lưới gián điệp ngầm mà chúng ta đã cài cắm trong đó, mới có thể thực hiện.”

“Để tôi đoán, quấy nhiễu chúng à?” Kaslava gật đầu, không một chút do dự.

Không trả lời, anh chỉ đưa một tập báo cáo lên bàn, sau đó chuyển về phía Kaslava. Đây là những báo cáo của Yue và Zeris về tình trạng của Nation Abyss. Theo những thông tin được mô tả, có vẻ như nhiều nguồn thông tin ngay trong nội bộ của Nation đang bị kiểm soát bởi United. Đây là nguyên nhân vì sao anh và phân đội không nhận được bất kỳ thông tin quan trọng nào khi còn ở mặt trận phía Nam.

“United…”

“Phải, tôi nghi ngờ bọn chúng cũng đang chi phối cả Organization, và mặt trận lần này” Stratos gật gù, đồng thời mở màn hình mô phỏng trận địa lên.

“Cậu dựa vào đâu, lại cho rằng chúng liên quan?”

Trên bản đồ mô phỏng, anh đánh dấu lại ví trí của Quân đoàn 4 và 12 thời điểm trước khi tiến công vàng đai ngoài. Theo bản đồ mô phỏng, nếu Organization quyết định tăng cường lực lượng, chúng phải điều Quần đoàn 2 ở phía Tây Tây Nam, hoặc Quân đoàn 7 ở phía Bắc để hỗ trợ, khi đó sẽ giảm được rất nhiều thời gian, đồng thời thúc đẩy chiến dịch diễn ra nhanh hơn. Việc điều Quân đoàn 9 từ trung tâm của tổng bộ ra mặt trận phía Tây, cho thấy có vẻ như tổng bộ đã yêu cầu Lunamaria và Quân đoàn 4 của ả rút lui để nhường lại chiến sự cho Quân đoàn 9.

“Nhưng ả quyết định hợp tác với Quân đoàn 9, để chứng minh rằng bản thân đủ khả năng làm chủ được mặt trận này” Kaslava gật đầu, đồng thời đưa ra suy nghĩ của bản thân.

“Chính xác! Dù không rõ United muốn gì khi buộc ả rút lui, nhưng nhiệm vụ sắp tới sẽ cực kỳ quan trọng. Vậy nên tôi cần anh, gây nhiễu loạn chúng trong ít nhất 4 ngày. Tuy Ed và John đã hoàn tất nhiệm vụ đặt bẫy, nhưng với quân số hiện tại, cả tôi, anh, phân đội, và những binh lính ở đây, không đủ để chống lại một đợt tấn công qui mô lớn. Vì thế, cần ít nhất 4 ngày để chúng ta giành lại thế trận”

Một nụ cười gian xảo hé trên môi Kaslava, gã đã chờ ngày này rất lâu rồi, cái ngày mà gã có thể đích thân quấy nhiễu những kẻ đã phản bội mình. Gã quay đi, rời khỏi lều chỉ huy với một trận cười không ngớt. Ánh trăng ngày càng cao, nhưng những đám mây đen từ đâu đã che khuất hoàn toàn, một bầu trời u tối bao trùm lên mặt trận phía Tây, hay có chăng, là trùm lên vành đai ngoài.

Tại căn cứ tạm thời nội vành đai ngoài, Lunamaria nhận được một mệnh lệnh bất ngờ. Cô ngạc nhiên khi tổng bộ lại đột nhiên ủng hộ kế hoạch này, thậm chí điều thêm cả Quân đoàn 2 tới hỗ trợ. Điều này khiến cô ngạc nhiên nhưng đồng thời cũng thận trọng. Đây không phải điều cô mong đợi từ tổng bộ khi họ chỉ vừa buộc cô rút lui cách đây vài ngày.

“Thật kỳ lạ. Trước đó họ luôn kìm hãm, giờ lại đột ngột ủng hộ?” Leon đọc lướt qua mệnh lệnh, ánh mắt hoài nghi.

Cô im lặng, ánh mắt nhìn vào bản đồ trước mặt. Nếu đây là thật, cô cần thời gian để tái tổ chức lực lượng. Quân đoàn 4 cần điều chỉnh đội hình, phối hợp với Quân đoàn 2 sắp đến. Nhưng nếu đây là giả, thì mục tiêu thực sự của kẻ đứng sau thông điệp này là gì?

“Chúng ta không có nhiều lựa chọn,” Lunamaria nói sau một lúc suy nghĩ.

“Nếu đây là thật, ta cần tận dụng cơ hội này để chuẩn bị cho tổng tiến công. Nhưng nếu là giả, họ đang cố làm ta chậm lại. Dù sao, vẫn phải đề phòng.”

Trong khi cô dè chừng, đội đặc nhiệm của cô vẫn tiến hành phá hoại vành đai hai theo kế hoạch. Họ đột nhập, phá hủy kho lương, đặt nhiễu sóng khắp nơi. Tín hiệu đến tai Stratos trở nên mập mờ. Tuy nhiên, anh không hề bất ngờ trước các tín hiệu này. Anh chỉ tay vào bản đồ trước mặt.

“Chúng đang muốn ta phân tâm. Cứ mặc kệ những tín hiệu giả ấy.” Anh ra lệnh cho các đội cơ động phục kích bất kỳ nhóm đặc nhiệm nào tiến vào sâu.

Anh triển khai chiến thuật phân tán lực lượng, chia nhỏ quân đội thành các nhóm từ 10 đến 15 người, tập trung vào việc truy kích và cầm chân Organization. Các bẫy ma thuật và địa hình hiểm trở được tận dụng triệt để. Trong khi đó, các kho tiếp tế quan trọng được giấu kín dưới lòng đất, đảm bảo không dễ bị phá hủy. Ngoài ra, các đội gián điệp của anh cũng cài thông tin sai lệch và hệ thống tình báo mặt trận của cô, khiến cô liên tục phải phân tích và nghi ngờ chính mệnh lệnh nhận được. Đồng thời, phân đội W chủ động cung cấp các vị trí, dữ kiện giả, nhằm dụ quân của Nation vào những mục tiêu không quan trọng, để họ tiêu tốn thời gian và nguồn lực vào những mục tiêu giả, trước khi bị kết liễu hoàn toàn. Giữa nhiều đêm, tín hiệu giả và thật đan xen như những vệt sáng lập lòe.

Trong khi cặp đôi ấy cứ mải đuổi theo những trận đồ thông tin, Graham, của phân đội W, quyết không phung phí thời gian. Anh lặng lẽ dẫn dắt những toán lính nhỏ, hoạt động như những mũi kim bén lẻm chọc vào điểm yếu của đối thủ. Thay vì đánh thẳng vào căn cứ lớn, Graham chọn mục tiêu là các trạm trung chuyển hậu cần, các kho vũ khí lẻ tẻ, hay trạm liên lạc dã chiến. Anh xuất hiện bất ngờ rồi biến mất ngay trước khi đối phương kịp phản ứng. Mỗi cuộc tấn công chỉ kéo dài vài phút, nhưng đủ để làm địch chao đảo, mất thăng bằng. Một kho đạn bị phá, một tuyến đường tiếp tế bị chặn, một trạm phát tín hiệu rơi vào im lặng, tất cả góp lại thành áp lực đè lên hậu phương quân đoàn Organization. Bằng cách duy trì tốc độ, sự linh hoạt và tính bất ngờ, Graham biến tuyến sau của địch thành một ma trận bấp bênh, buộc họ phải tốn công khôi phục. Trong chiến dịch du kích nhỏ lẻ này, không ai thấy rõ mặt Graham, chỉ biết mỗi lần anh và đội của mình rút lui, địch đều để lại đống tro tàn và một câu hỏi: “Chúng còn tấn công lúc nào nữa?”

Sau khi nhận được thêm các báo cáo từ cả tuyến trước và tuyến sau, Lunamaria bắt đầu nhận thấy một số bất thường. Các kho vũ khí và trạm liên lạc ở hậu phương bị phá hủy một cách bí ẩn. Điều này khiến cô càng thêm nghi ngờ về sự thay đổi bất ngờ trong thái độ của tổng bộ.

“Đây không phải trùng hợp,” Lunamaria nói, giọng lạnh lẽo.

“Có kẻ đang cố điều khiển ta. Leon, Javis, từ giờ mọi thông tin từ tổng bộ đều phải kiểm tra chéo. Chúng ta sẽ không để bị dẫn dắt.”

Leon gật đầu tán thành, đồng thời thu hẹp vòng phòng thủ, sẵn sàng triển khai tấn công vành đai hai nếu Quân đoàn 2 không bao giờ xuất hiện.

Về phía Nation, Stratos lặng lẽ mỉm cười. Không cần đổ quá nhiều máu. Chỉ cần duy trì áp lực vô hình, để ả hao tổn thời gian và nguồn lực vào sự chuẩn bị vô nghĩa. Mỗi phút trôi qua, anh cùng phân đội W tiến gần hơn đến mục tiêu, cắt vào mạch sống của Organization.

Khi những đám mây xám xịt dần tan đi, ánh trăng giữa đêm đông soi rọi lên toàn bộ mặt trận phía Tây. Ở hai bờ của mặt trận, Lunamaria và Stratos, hai chỉ huy của hai khối quốc gia, bắt đầu nhận ra sự tương đồng trong tư duy của đối thủ. Khi cả hai đều dùng chiến tranh thông tin, phá hoại ngầm, điều quân linh hoạt. Mỗi bên đều cố gieo rắc hoài nghi, buộc đối phương lạc trong mê cung tín hiệu. Nơi đây không phải chiến trường súng đạn, mà là cuộc đấu trí, nơi kẻ lơ là một tích tắc sẽ trả giá đắt.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận