Tự Do
Drcow
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01

Chương 10.Con Đường

0 Bình luận - Độ dài: 2,536 từ - Cập nhật:

"Nếu ngươi quyết định như vậy, Eviliet ký kết khế ước đi. Dưới con mắt của ta, bất luận ngươi còn âm mưu gì cũng không dùng được."

Đối với điều này Eviliet đã sớm đoán trước nhưng không tránh khỏi ánh mắt hơi ảm đạm, nàng còn mơ mộng hão huyền Clemina tự đại bỏ đi và mình thoát khốn. Xem ra thứ đó còn vớ vẩn hơn việc kẻ trước mắt là một tồn tại kinh khủng vậy.

"Mặc xác nó, còn sống so với tất cả những thứ khác đều tất hơn nhiều."

Nàng gắng gượng giơ tay lên, từng từ một ngữ bay lượn theo. Chúng dần hình thành một bản khế ước, những văn tự được viết dài dài trên đấy. Alice một bộ người cổ đại gặp công dân thế kỉ 21.

Chữ viết kiểu này, nàng còn chưa từng thấy chứ đừng nói là hiểu. Trông có phần giống với chữ tượng hình của Hy Lạp xưa, tóm lại rất đủ yếu tố của Dị Giới. Tiếc rằng, nàng chẳng hiểu tí gì cả.

"Tình huống tệ thật, thật sự khá là ối dồi ôi."

May mắn, có Clemina chứng kiến việc ký kết khế ước này. Vì để hạn chế tối đa sự uy hiếp, hoặc ít ra để tình hình bên chính nàng được đảm bảo, cho nên khế ước về Eviliet không có vấn đề là điều tất nhiên. Nói thật Alice chưa từng buông lỏng cảnh giác một giây nào.

Nàng thậm chí còn hoài nghi đây là một vở kịch công phu, với mục đích lửa nàng ký vào khế ước này để hoàn thành một mưu đồ gì đó. Alice không biết rằng thế giới này người có âm hiểm, xấu bụng đến mức ấy không. Nhưng sự thật rằng kể cả nàng biết đây là cái bẫy thì chẳng có gì thay đổi.

Trông cậy vào ma pháp nàng học chưa đến 2 ngày vẫn là trông cậy vào Ghoul. . . Haha, kể cả đây là một cái bẫy thì kẻ đằng sau khe hở là một sinh vật hết sức nguy hiểm và mạnh mẽ. Nếu không phải hạn chế, nàng không nghi ngờ mình đã chết ngay từ đầu. Trong lòng nàng lúc này một ngọn lửa nhen nhóm trong lòng nàng, thứ mà dần lớn thành ngọn lửa khủng khiếp đốt cháy vạn vật.

Ngọn lửa của sự khát vọng sức mạnh, nàng cần trở nên mạnh mẽ hơn mặc kệ là vì tương lai hay hoặc là vì mộng tưởng của nàng thì sức mạnh là thứ cần thiết. Để không còn tình huống nào khiến nàng khó chịu như hôm nay, để Alice có thể sống "Chân Thực" nhất có thể.

"Theo lý thuyết, ta nên đưa ra một giọt máu nhỉ. Đúng không người bạn đằng kia."

"Thường thường với chúng ta thì lấy linh hồn để đánh dấu, nhưng vì ngươi là một sinh vật thì lấy máu để làm vật dẫn cũng được."

Âm thanh Clemina vẫn lạnh giá như thường lệ, nhưng Alice nhậy bén cảm thấy rằng có một chút cảm xúc lộ ra từ những từ ngữ lạnh băng ấy. Dường như cảm xúc đó là phấn khích.

Ngón tay Alice biến đổi, nó trở nên trắng bệch móng tay trở nên sắc nhọn. Nàng nhẹ nhàng cắt về phía cổ tay, lại một lần nữa máu tươi màu sắc diễm lệ chảy ra. Với sức mạnh thần kỳ của khế ước và một chút ma pháp gà mờ mà nàng học. Máu tươi dần dần bay về bản khế ước đấy, chúng nhanh chóng hòa tan và dung nhập với khế ước.

Khi điều này diễn ra, Alice cảm nhận được một liên kết kì lạ được hình thành trong đầu nàng. Nó khiến nàng có cảm giác có thể điều khiển cùng ra lệnh cho Eviliet trước mặt. Điều này khiến tâm trạng nàng dễ dàng hơn chút, ít ra không phải cái gì ký kết khế ước với quỷ dữ bán linh hồn.

Mà nói cũng nực cười, kể cả người trước mắt viết một đống từ vớ vẩn thì nàng khả năng cao vẫn bị buộc ký kết. Quả thực trớ trêu mà lại buồn cười, có khi cuộc sống tràn ngập những tình huống quái lạ như vậy.

"Eviliet, nguyện sỉ nhục luôn luôn ở bên cạnh ngươi."

Âm thanh lạnh băng dần dần đi xa, Clemina đã đi mất. Áp lực khủng khiếp do nàng tán phát ra dần dần tiêu tan, đám Ghoul vẫn quỳ trên mặt đất không gượng dậy nổi. Alice nhìn lại khe hở, mồm lẩm nhẩm chú ngữ. Theo từ cuối cùng rơi xuống, khe hở nối giữa Thực Tại và Thế Giới Chết biến mất.

"Cái thứ này thật sư là nguy hiểm, lần sau không nên dùng lung tung như vậy."

Kiểm điểm lại bản thân, Alice ngược lại không phải là không có thu hoạch gì. Ít ra thì nàng biết được một phần ý nghĩa của vị thần kia. Nói thật ra nàng còn không biết vị thần ấy tên gì, dù là gì Alice vẫn cảm thấy biết ơn vị đó. Giờ khi đã hiểu một phần ý nghĩ của thứ đó, nàng có thể trả ơn một cách đúng chỗ.

Cái này thật sự là quá rõ ràng, từ không gian đen kịt ánh mắt màu đỏ đáng sợ đến những lời nói tâm tình tiêu cực. Rõ ràng đây là một vị Tà Thần muốn reo rắc cho thế giới này nỗi buồn và sự hỗn loạn. 

Đã có bước đầu cho mục tiêu xa của bản thân, Alice tập trung lại về mục tiêu trước mắt. Eviliet lần này thực sự đã bất tỉnh, do liên hệ trong đầu với nàng. Alice có thể cảm nhận được, tình trạng của Eviliet có thể nói là tệ hại. 

Nàng còn sống đã là một kì tích, ảo diệu hơn nữa là thân thể nàng đang khôi phục theo thời gian. Cứ việc tốc độ khôi phục có thể liều mạng với tốc độ của rùa, kì lạ thay là nàng đang khôi phục. Alice bây giờ lại có thêm kiến thức về khả năng của sinh vật thế giới này.

Vẻ mặt nàng có thể so sánh là mỹ mạo kể cả với người học rộng hiểu nhiều như Alice, khuôn mặt dễ nhìn lại có phần trưởng thành toát ra nét thành thục. Vì một lý do nào đó, Alice không thể ngừng nghĩ đến việc Eviliet cosplay Gojo với Rengoku mà còn sống nhăn răng.

"Thật sự là có chút hài hước."

Nàng cảm thán rồi nghiên cứu tiếp Hắc Ma Pháp Tổ Truyền, chuyện hôm nay kích thích nàng khiến khao khát trở nên mạnh mẽ hơn của nàng cháy bỏng hơn bao giờ hết. Đắm chìm trong Hắc Ma Pháp, ánh mắt tỏa ra ánh sáng suy tư.

Đợi đến khi đám Ghoul bắt đầu đỡ sợ hãi, hơi run chân từ từ đứng lên. Alice miệng khẽ nhấc lên, nàng tìm ra được con đường hoàn hảo cho bản thân hiện tại. Sau khoảng lâu nghiên cứu Hắc Ma Pháp nàng tìm ra được một con đường rất hợp cho bản thân.

Mê Hoặc Ma Pháp của Tộc Mị Ma, Huyết Ma Pháp của Vampire, Tủ Linh Thuật của Necromancer.

Đó là 3 ma pháp chính nàng chọn làm chính, Huyết Ma Pháp có thể giải quyết vấn đề đồ ăn thức uống. Một mặt việc ăn mỗi máu tươi khiến nàng hơi ngán, mặt khác nó tránh việc nàng phải đi nướng chín thức ăn. Vấn đề duy nhất về độc trong máu của các sinh vật Alice giết, may mắn thay khi rút máu ma pháp có khả năng loại bỏ các chất độc ra ngoài.

Hơn thế nữa, nàng có thể dùng chính máu bản thân để làm thành vũ khí. Công dụng này cần nàng phải tiến xa hơn trong quá trình nghiên cứu ma pháp, nó khiến Alice có thể sử dụng nhiều dụng cụ hơn ở nơi rừng rú này. Từ những thứ cơ bản như bàn chải đánh răng, đến với vũ khí như kiếm, cung,. . . 

Tiếp đến là tận dụng tất cả tài nguyên nàng có, từ xác của những con mồi nàng săn xong. Sau khi hưởng dụng máu tươi lợi dụng thân thể chúng thành thuộc hạ của Alice, có thể tận dụng chúng để làm những công việc tay chân. Nếu nhiều còn có thể sử dụng làm vật thí nghiệm để vận dụng thuần thục Tử Linh Thuật.

Cuối cùng ma pháp Mê Hoặc, sở dĩ nàng chọn ma pháp này là do đặc tính hấp dẫn năng lượng tiêu cực. Ma pháp này khiến nàng ảnh hưởng đến tâm trí kẻ địch, khiến chúng lơ là thậm chí là hoảng hốt, chỉ cần tận dụng tốt thời cơ ấy. Khả năng chiến thắng trong các cuộc chiến là cao hơn rất nhiều, có thể nói đây là một loại phương pháp tấn công quỷ dị, khó phòng bị.

Lấy 3 ma pháp này làm trung tâm, lại thêm độ phù hợp với ưa thích của Alice. Nàng tự tin chỉ cần còn sống nàng tất nhiên trở nên mạnh mẽ. Niềm tin đó không phải là tự kiêu, thật sự nếu với cả đống kiến thức nàng rèn rũa gần 18 năm. Với vô số kỳ tư diệu tưởng của đám dân mạng mà nàng không xông ra được một con đường thì thật sự phí phạm.

Nhìn qua đang khôi phục Eviliet, Alice không để tâm rồi bắt đầu thử thực hành ma pháp Mê Hoặc. Tử Linh Thuật Và Huyết Ma Pháp nàng ít nhiều đã thử rồi, còn mỗi Mê Hoặc là chưa từng động thủ. Ma pháp này nhìn qua đơn giản nhưng theo nàng thâm nhập nghiên cứu, sự phức tạp và tinh diệu của nó khiến Alice hơi đau đầu.

Mê Hoặc ma pháp ở đây không chỉ nói riêng về mê hoặc hai chữ này, nó bản chất là một loại công kích về tâm lý khiến kẻ địch tâm lý bị tổn thương, từ đó gây ra ảnh hưởng về thân thể.

Cái ma pháp này điều kiện khởi động khá là khó khăn, ít nhất là với kẻ địch Alice cần đối phó. Thường thường lũ Mị Ma thường dùng thân hình chúng để con mồi sinh ra sơ hở về tâm lý, từ đó công kích của chúng trở nên đơn giản và hiệu quả hơn.

Mà ở đây, khu rừng này tràn ngập thú dữ, và nàng khá chắc chúng không có hứng thú với sắc đẹp của bản thân. Ngược lại với thân thể nàng thì khác, có lẽ mấy đứa đầu óc đầy phế liệu có thể nghĩ đến thứ gì khác.

Đừng nhầm lẫn gì, chúng có hứng thú với máu thịt của Alice mà thôi. Máu thịt theo nghĩa đen ấy! Bọn khát máu đó chắc chắn muốn ăn tươi nuốt sống nàng. Vậy nên nàng phải học theo một nhánh khác của ma pháp Mê Hoặc-công kích tâm lý.

Dựa trên nguyên lý của ma pháp này, kẻ địch có cảm xúc càng rối loạn uy lực ma pháp càng trở nên hữu hiệu. Tất cả cảm xúc đều hữu dụng, mà đau đớn, thống khổ càng là một trong những cảm xúc mãnh liệt nhất trong các loại cảm xúc.

Vậy là nàng chỉ cần kích hoạt ma pháp rồi để đám Ghoul đi lên tấn công, gây vết thương tạo ra sự cảm xúc cho kẻ địch là được? Mọi chuyện không đơn giản đến thế, thứ nhất ma pháp này không phải kiểu về hiệu ứng mà là loại có hiệu lực ngay lập tức.

Tức là nó sẽ gây sát thương trực tiếp vào tinh thần của kẻ địch chứ không phải là sát thương kéo dài. Alice không biết tình trạng của kẻ địch ra sao, đơn giản vì không thể nhìn từ bên ngoài mà đánh giá tinh thần bên trong của họ ra sao và nàng khá chắc rằng khó chỉ vì một ma pháp mà kẻ địch hoàn toàn điên cuồng.

Kể cả được chăng nữa, nó lại vô hình chung dẫn đến vấn đề thứ hai. Một con thú khi điên lên, chúng bộc phát ra sức mạnh là một thứ đáng sợ. Một kẻ điên đáng sợ vì chúng không còn lý trí gò bó nữa, một con thú điên dại càng là một ác mộng khi chúng không thèm phỏng thủ chỉ muốn xé xác kẻ địch. 

Nghĩ nghĩ Alice biết rằng nàng phải tự thí nghiệm lên những mục tiêu thật hay nói mỹ miều hơn là thực hành mới có được số liệu chính xác. Và để bắt đầu tất cả những tính khả thi của những thứ nói trên, nàng nên bắt đầu làm việc.

Cảm nhận dòng mana chảy trong người, Alice điều khiển chúng dần ngưng tụ ra ma pháp. Một vòng tròn ma pháp màu xám hiện lên trên tay nàng, Alice tập trung điều khiển nó. Từng chi tiết một được tạo ra với ký hiệu kì lạ.

Đột nhiên, một kí tự hỗn loạn dẫn đến sự sụp đổ của cả ma pháp. Vòng tròn ma pháp hiện ra bị rối loạn lập tức tan nát, Alice cảm thấy một cơn đau đầu ập đến. Nó khiến nàng khuỵnh xuống, không đơn thuần là một cơn đau đầu.

"Phản phệ ma pháp."

Lúc rèn luyện Chiết Xuất nàng đã từng bị phản phệ rồi, lúc đó máu chảy ngược dòng khiến cả người nàng khó chịu. Đấy là cái giá phải trả cho việc bất cẩn, cảm giác khó chịu ấy Alice một lần đều không muốn trải nghiệm lại. 

Cơn đau không hề giảm đi, trái lại có dấu hiệu tăng cường. Alice cắn chặt răng, trên trán lấm tấm mồ hôi. Lần này nàng còn không biết rõ tình trạng tệ thế nào, vết thương không nhìn được qua mắt thường nên không thể phán đoán. 

Một đợt lại một đợt đau đầu nối tiếp nhau, khiến Alice không nhịn được rên rỉ. Nàng đâm đầu xuống mặt đá trong hang động, không thèm để ý hình tượng nằm ra lăn lộn. Hai tay loạn cào xé xung quanh, móng tay đâm chặt vào nền đá đến mức rỉ máu.

Lúc lâu sau, khi tinh thần Alice bắt đầu mơ hồ cơn đau đầu mới dần phai nhạt. Nàng vẫn nằm bẹp dưới đất, không có ý định nào về việc đứng lên. Đầu óc suy nghĩ lung tung cũng bị đình trệ, dường như quá tải.

"Lần này sơ suất quá, lần sau phải cẩn trọng hơn."

Âm thanh lẩm nhẩm tràn đầy mệt mỏi trong hang động vang lên, Alice từ từ đứng dậy xoa xoa vùng thái dương rồi phủi lại cả người. Mái tóc đen rối tung của nàng từ từ được chỉnh lý lại trở nên ít khó chịu hơn.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận