Chào mừng mọi người đã đến với chuyên mục "Tôi đỡ lười, tôi review".
Nhìn cái tên là bạn biết rồi. Tân binh lên thớt đầu tiên hôm nay sẽ là "Hầm mộ nơi đại dương quên lãng".
Ấn tượng đầu tiên khi mình click vào truyện là phần chú thích thêm. Lần đầu mình thấy tác nào để cái chú thích thêm dài ngoằng vậy nên cũng ngó qua thử. Cái khiến mình để ý nhất là "mạch truyện chập rãi, không đổ dồn..." và đoạn "người đọc cần kiên nhẫn, vì những sự kiện quan trọng thường không bùng nổ ngay lập tức mà tích tụ dần". Nghe thì thấy có vẻ hứa hẹn đấy chứ. Cứ nhớ cái câu này nhé.
Rồi đến cái ấn tượng thứ hai, văn phong. Vốn từ khủng, câu cú mượt mà, nội tâm nhân vật được khai thác khá tốt. Tôi đọc mà cũng thấy bất ngờ. Trông vậy thôi chứ mấy tác nào làm được này. Nói chung là văn phong của ông này xịn, xịn phải hàng top trong cái khu OLN này.
Văn phong xịn, check. Vậy còn cốt truyện thì sao? Liệu tác có tiếp tục khiến tôi bắt ngờ?
Không, câu trả lời đáng buồn là không. Cái điểm sáng chói lọi nhất bộ truyện là văn phong lại vô tình át đi cả những thứ khác mất rồi. Trước khi chê phần này, thì hãy quay về đoạn đầu đi. Trước khi ấn vào đọc truyện, bạn có để ý thứ gì không?
Gần 95k từ và 3 Volume, 1 phụ lục
Một con số khá kì quặc đúng chứ? Thú thật thì mình cũng chả hiểu cái volume này là cái gì nhưng cứ coi nó là 1 tập đi. 95K từ cho hơn 2 volume là một con số quá ít, ít vãi đ luôn ấy, Đặc biệt là với bộ này. Khi từ ngữ được dùng nhiều cho tả cảnh, cho nội tâm nhân vật thì làm gì còn chỗ nào cho những sự kiện trong truyện.
Thành ra, cách chia chương của bộ này cũng kì cục không kém. Nhiều chương rõ ràng có thể gộp lại với nhau, vừa giữ được tính mạch lạc vừa đỡ kéo chương lê thê. Không hiểu sao tác cứ phải giữ cho chương có 2, 3k từ làm gì. Cứ vài hành động là hết luôn 1 chương, làm mình cũng chưa hiểu chương này đang muốn truyền tải cái gì luôn.
Chính cách chia chương, chia volume này đã khiến tình tiết truyện trở nên ngắt quãng. Volume 1 cũng kết thúc 1 cách hụt hẫng đến khó tin. Bạn có tin là tôi tóm tắt được hành động của ông elf trong volume 1 chỉ bằng 5 câu thôi không?
"Raizen bị Meredith đòi tiền nên anh ấy ra đường tìm côn đồ để trấn lột. Nửa chừng thì có cái tàu chở acardith, anh trai meredith chết về. Raizen và Meredith biết tin thì buồn. Raizen vì buồn nên đến thăm mẹ của 2 đứa kia, xong tiện đến chỗ người yêu cũ Ira lấy đồ. Raizen vác bộ trang bị cũ về sau khi Ira vả tội không quay về với cô ta"
Kiểu chỉ thế thôi ấy. Thế là tôi phải ngậm ngùi sang Volume 2 với hi vọng có nhiều sự kiện hơn sẽ diễn ra. Nhưng hi vọng ấy ngay lập tức bị ném xuống đại dương, bị quên lãng luôn.
Mở đầu thì time skip 3 tháng :). Mình thấy cái này khá lãng phí. Tác hoàn toàn có thể dùng khoản thời gian này xây dựng thêm mối quan hệ với các nhân vật. Như kiểu tương tác của Raizen với Meredith, của Raizen với Goon,... Thay vì cứ thế timeskip cho xong rồi thêm nhân vật mới xuất hiện chềnh ềnh trong truyện.
Để rồi đến chương 20, tôi đã cảm thấy không ổn từ chương 15 rồi. Tự dưng em Meredith lại được miêu tả kĩ thế. Nào là "Chiếc đầm ngủ màu trắng mỏng nhẹ ôm lấy dáng người mảnh khảnh, cổ áo hơi rộng để lộ xương quai xanh thanh mảnh". Nào là "Một cặp đùi trần thả lỏng trên bậc thang, làn da phản chiếu ánh sáng yếu ớt. Một phần bầu ngực thấp thoáng sau lớp vải rủ lỏng lẻo, những đường cong mà trước giờ hắn chưa từng nghĩ đến. Thứ làm bất cứ ai trong quán cà phê chắc chắn sẽ nuốt nước bọt khi nhìn cảnh này"
Vâng, Meredith đòi lên giường với main. Wao, đây là sự kiện bùng nổ tác nói đấy á? Đọc đến đây tôi phải xem xét lại não mình và những chương vừa đọc. Các tương tác giữa Raiden và Mere không ít nhưng chưa thể gọi là đủ để phát triển đến tình cảm, kể cả là tình một đêm vẫn kì cục. Đau đớn làm mù mắt con người ư? Mere còn nói là khi nhìn thấy ông chú đáng tuổi ông mình, cô ấy còn rạo rực kia kìa. Raizen cũng cư xử kì cục không kém. Anh ta thực sự định chơi đứa con gái đáng tuổi cháu mình, SAU KHI THỀ THỐT MỘT LÒNG VỚI CÔ RỒNG IRA? Hôn cho sướng vào xong bị người yêu cũ quật cho cái mới hối lỗi, hài phết.
Chuyện tình cảm tự dựng bị đẩy nhanh thành ra cốt truyện đang chậm cũng bị kéo xô luôn. Ira biết chuyện hoá ghen, làm bay màu con phố. Ông pháp quan siêu mạnh từ đâu ra cản. May là cản được nhưng người chết vô số. Xong volume 2.
Quá nhiều tiềm năng bị bỏ dở. Những tình tiết đáng ra phải xảy ra muộn hơn. Và người đọc chúng ta chỉ biết ngồi đó thẫn thờ, thậm chí còn chưa kịp xâu chuỗi điều gì.
Vậy rốt cuộc là cốt truyện chậm hay nhanh, và sự kiện nào được tích tụ mà bùng nổ?
Kết lại thì Hầm mộ nơi đại dương quên lãng có tiềm năng. Nhưng nếu tác không biết tận dụng thì bộ truyện này sẽ bị quên lãng như hạt cát giữa cái biển OLN rộng lớn này mà thôi.
17 Bình luận
Mà không biết sao qua bài này tôi lại khá phân vân việc tác có tham khảo AI hay không nữa. Do bọn AI đa phần cũng chỉ toàn kể với tả là nhiều, mà lại rất mượt, nhưng có điều bọn nó dùng nhiều biện pháp tu từ hơn tác nên tôi cũng chẳng biết sao. Có thể nói giống như tôi đang đứng trên lằn ranh giữa việc tác "miêu tả hay" với việc tác "có tham khảo hoặc chỉnh sửa văn AI" vậy.
"Làm thế nào để làm rõ cảm xúc của một người đàn ông/cô gái đang trong trạng thái abcxyz?"
-> AI nó sẽ phân tích cảm xúc của nhân vật, rồi mình kêu nó gợi ý mấy cuốn sách nó lấy và thấy cách tả nội tâm hay rồi mình đọc. Đọc xong bắt đầu viết cho riêng mình. Hồi đó từng cho AI nó viết thử một phân đoạn nội tâm, thì mình chết vì cringe và cái giọng văn 100 chổ như 1 của nó.
Ngoài ra mình còn hỏi AI về tả, và cung cấp tài liệu, nhờ đó biết nó được feed bởi gì và học từ nguồn của nó.
Còn về hành động trong truyện, vì 5 volume đầu sẽ không có gì đáng nói ngoài mớ nội tâm của nhân vật. Các nhân vật cần phải rèn một tinh thần, cần phải gột sạch nội tâm trước khi vào vol 6 là tiến vào hầm mộ - một nơi creep về mặt tinh thần kiêm dungeon boss raid như D&D.
Mỗi vol mình chia là dựa trên cái góc nhìn của Raizen hoặc hai đứa trẻ Mirage và Misery, dựa những gì họ có thể thấy và đã thấy để tả. Và cũng chỉ nói những gì nhân vật cần để tâm hơn là đưa quá nhiều thông tin.
Chẳng hạn, vol1, đối với Raizen, nó đã là một bước ngoặc lớn khi hắn dám quay đầu về lại cái nơi hắn từng bỏ đi để lấy cặp song thương -> hành động mang tính biểu tượng rằng gã đã phần nào muốn quay lại cái cuộc sống trước khi gặp Ira. Và vì trong tâm trí có cái tư tưởng đó nên nó đã dẫn đến sự trỗi dậy ham muốn ở vol2 và mớ tai hoạ sau đó. Từ đó có Vol3-I để Raizen tự nhìn lại bản thân và reveal quá khứ.
Những gì bác nói ở trên hoàn toàn đúng, ngay giây phút cất bút viết vol2 tui có phần lạc lõng với những ý tưởng, nó đã có thể đi chậm hơn, nhưng không, tui lại chọn đẩy một cách nhanh quá mức và để dành cho cả vol3 để hồi ức lại khoảng timeskip giưaz vol1-2, nhưng chưa kịp khai thác.
Một lần nữa, cảm ơn bác rất rất nhiều vì đã review một cách tận tâm như vậy. Nhờ bác mà mình đã xác định được những gì cần làm tiếp theo. Còn về việc một chương mình cứ quanh quẩn 2-3k từ thì do mình sợ người đọc mệt, thật sự sợ vậy nên phải cắt ngang.