Trans: dangkhongbeo
Lô, lâu quá không gặp.
À mà tôi mới dấn thân qua mảng sáng tác ấy, nên là đọc thử đi. Dù chắc là nó khá là lộn xộn, ai cũng có lần đầu mà, nhưng nếu được thì mong mọi người góp ý.
-----------
Mikio Papa, người đáng lẽ ra đang đi du lịch cùng vợ mình, đột nhiên quay về nhà.
Tôi đã vô cùng bối rối, đến mức gần như phát điên vậy.
Mikio Papa đưa tôi xuống phòng khách để cả hai nói chuyện riêng.
Còn Rinka, cô ấy bị bắt đợi trong phòng mình.
Mikio Papa đang nhấn mạnh rằng chú ấy muốn nói chuyện 1 đối 1 với tôi.
Tiện thể, lí do mà Mikio Papa về nhà là vì chú quên một món gì đấy.
“Đó là những gì đã xảy ra ạ….” (Kazuto)
“………” (Mikio Papa)
Tôi nói cho Mikio Papa, người đang ngồi ở phía bên kia bàn, về những gì đã xảy ra hôm qua.
Về lời đề nghị ngủ qua đêm của Kasumi-san.
Về việc Rinka trở thành một cô hầu gái(tôi không nói về chuyện hầu gái tai mèo).
Về việc cả 2 đã tắm chung.
Và về việc bọn tôi chơi game cùng nhau sau đó…..
Tôi không tiết lộ mấy thông tin nhạy cảm, nhưng đã giải thích chung chung về những sự kiện đã xảy ra.
Vì vẫn không thể chống lại áp lực từ Mikio Papa, người đang mang trên mặt vẻ lạnh băng như một cái mặt nạ sắt.
Bên cạnh đó, có lẽ… sẽ hơi thô lỗ nếu không nói gì.
“…..” (Kazuto)
“…..” (Mikio Papa)
Một khoảng lặng bao trùm.
Âm thanh duy nhất còn lại là tiếng kim đồng hồ tích tắc trên tường.
“Thật không thể tin được.” (Mikio Papa)
Mikio Papa ép hai chân mày của chú ấy lại với nhau trong sự khó chịu.
….Tôi đoán, sau tất cả thì chú ấy giận cũng dễ hiểu thôi.
Không có gì ngạc nhiên.
Nếu đứng ở góc nhìn của một bậc phụ huynh, chú ấy có toàn quyền để tức giận.
Ngồi thẳng lưng, tôi cuối mặt xuống và siết chặt nắm tay, ghì xuống đùi mình.
“Chú không hiểu, chú không hiểu.” (Mikio Papa)
“Sao ạ….” (Kazuto)
“Sau khi cả hai đã đi xa đến mức đó, tại sao lại kết thúc bằng việc chơi game cùng nhau?” (Mikio Papa)
“….. Ể?” (Kazuto)
“Theo nghĩa nào đó, như vậy không phải là không lành mạnh sao?” (Mikio Papa)
A, nghĩa đó á?
Chú ấy đang bối rối về chuyện đó, không phải là về việc tôi đã ngủ qua đêm cùng Rinka mà không nói gì với ba mẹ cô ấy?
“Chú biết là Rinka rất thích chơi game. Nhưng không ngờ là tới lúc đó.” (Mikio Papa)
“….” (Kazuto)
“Cháu không nghĩ gì khi cả hai chơi game cùng nhau à?” (Mikio Papa)
“Ờmm, nó đã rất vui ạ.” (Kazuto)
“……” (Mikio Papa)
Tôi thẳng thắn nói lên cảm giác của mình.
Và rồi, Mikio Papa câm nín luôn.
Dường như tôi đã nói gì đó không đúng thì phải.
Tôi đáng lẽ nên nói gì nhỉ? Chả biết nữa.
Chỉ riêng tình huống nói chuyện 1 đối 1 với cha Rinka cũng đã lấy hết sự bình tĩnh của tôi rồi.
Bàn tay tôi giờ chảy đầy mồ hôi luôn.
“Không thể hiểu nổi người trẻ bây giờ. Chơi game thật sự vui đến thế à?” (Mikio Papa)
“V-vâng, đúng là vậy. Bất cứ ai có thể kết nói với internet và có một cái máy tính đều có thể chơi, và bởi vì những thông tin ngoài đời thật có thể bị giấu đi, ta có thể chơi mà không cần do dự gì.” (Kazuto)
“….Hiểu rồi. Vậy đây là Rinka và cháu đã biết nhau nhỉ?” (Mikio Papa)
“Vâng….” (Kazuto)
“…….” (Mikio Papa)
“…….” (Kazuto)
Một lần nữa, sự lặng thin lại tiếp tục.
Liệu tôi có nên mở miệng ra và mang lên một chủ đề mới không?
Nhưng việc tôi có thể mang lên một chủ đề thú vị là bất khả thi rồi, thêm cả tôi còn chả biết mình có nên nói gì không nữa.
Việc đau đớn nhất là sự tĩnh lặng cứ tiếp diễn mãi.
Nỗi lo lắng về câu hỏi gì sẽ đến tiếp sau…. dồn thẳng vào lồng ngực tôi.
Liệu đây có phải mục đích của Mikio Papa?
“Chú đã chuẩn bị sẵn sàng cho chuyện này, dù sớm hay muộn.” (Mikio Papa)
“Vâng ạ…?” Kazuto)
“Chú biết là sớm muộn gì con gái mình cũng sẽ mang về nhà một người đàn ông. Dù Kasumi đang đi chơi khắp nơi. Chú đã chuẩn bị cho việc đó, thế mà con bé lại chẳng bao giờ mang về nhà một người đàn ông, hay kể cả là nghe gì về việc đó…. Và khi nói đến Rinka, con bé sẽ chỉ thở dài khi nhìn thấy đàn ông thôi.” (Mikio Papa)
“…..?” (Kazuto)
Chú ấy đang cố nói gì vậy?
Tôi sẽ chú tâm nghe vậy.
“Chú đã lo rằng con gái mình sẽ độc thân suốt phần đời còn lại….. Và rồi cháu xuất hiện.” (Mikio Papa)
“……” (Kazuto)
“Với tư cách một người cha, cảm xúc của chú về chuyện này đã khá lộn xộn, nếu hẹn hò với một người đàn ông có thể làm Rinka hạnh phúc thì…. Chú đã nghĩ vậy.” (Mikio Papa)
“Vâng.” (Kazuto)
Huuufff, tiếp sau, chú ấy yên lặng lấy hơi, dừng một nhịp, rồi nói tiếp.
“Cháu có hiểu không? Sự ngạc nhiên khi tìm ra mấy con búp bê và những tấm áp phích trong phòng con gái mình, những món đồ mà bắt chước bạn trai con bé…..!” (Mikio Papa)
“Ch-chuyện đó….” (Kazuto)
“Chuyện đó giống hệt vợ chú….!” (Mikio Papa)
“Ể------------!?” (Kazuto)
“Rinka đã thừa hưởng dòng máu của mẹ con bé. Cả hai người họ hành động giống hệt nhau. Cuối cùng…. Không, ta sẽ không nói thêm về việc này.” (Mikio Papa)
“Làm ơn nói cháu biết đi! Chú đang làm cháu lo lắng đấy!” (Kazuto)
“Không, chú không muốn làm cháu lo lắng không cần thiết.” (Mikio Papa)
“Nói vậy nhưng chú đã làm cháu lo sẵn rồi mà? Và đã làm vậy với một khuôn mặt nghiêm túc, đúng không? Cháu sẽ mất ngủ mất nếu chú cứ làm vậy!” (Kazuto)
“Ayanokouji-kun…. Không, Kazuto-kun. Cháu đã quyết định sẽ sống với Rinka không kể đến ý muốn của chính mình. Trường hợp tệ nhất là cả Nonoa và Kasumi…… thôi, dừng ở đây được rồi.” (Mikio Papa)
“Làm ơn nói hết câu đi ạ! Ể, chú muốn cháu gánh vác hết cả 3 chị em á! Một người cha mà lại nghĩ như vậy thì có ổn không thế!” (Kazuto)
“Chú không nói vậy. Chỉ là đang nhận thức lấy thực tại và giả sử một tương lai có khả năng xảy ra thôi.” (Mikio Papa)
“Ahaha, hẳn là chú đang đùa nhỉ.” (Kazuto)
“Chú sợ là không.” (Mikio Papa)
“……..” (Kazuto)
Cảm giác này, chú ấy chính xác là cha của Rinka rồi.
Tôi còn có thể cảm nhận được bầu không khí của Rinka từ sự lạnh lùng của chú ấy. Họ thật sự là cha con……
“Giờ chú sẽ chỉ để mắt đến chuyện này thôi. Chú không muốn những đứa con gái của mình lại đấu đá nhau vì một người đàn ông. Nếu tệ hơn nữa, cháu sẽ… thôi được rồi, ta không nên nói thêm về chuyện này nữa.” (Mikio Papa)
“Như cháu đã nói, làm ơn nói cho hết------ thôi không có gì ạ. Cháu rất xin lỗi.
Tôi nhìn vào đôi mắt lạnh lẽo của một người cha, và đoán rằng.
Vô vọng rồi. Tôi sẽ bị xóa sổ.
“Chú nghĩ rằng dạo này Kasumi cứ về trễ hoài, và con bé cũng luôn nói về cháu và Rinka…. Đừng nói với chú là cháu cũng hẹn hò với Kasumi đấy nhé?” (Mikio Papa)
“Không ạ!! Hoàn toàn không! Kasumi-san chỉ…., chị ấy chỉ ủng hộ mối quan hệ của cháu và Rinka thôi ạ.” (Kazuto)
“Chú hiểu rồi… Nghe vậy thật nhẹ nhõm làm sao.” (Mikio Papa)
Mikio Papa vừa nói vậy, lại vừa trưng ra một bộ mặt chẳng có chút nhẹ nhõm nào.
Đúng hơn, đó là một sự trống rỗng, hoàn toàn trong rỗng như không gian giữa trống giữa các thiên hà.
Cứ như thể tôi đang đứng trước một con robot máu lạnh vậy.
“Ummm…. Cháu rất xin lỗi vì đã ngủ lại mà không báo với chú.” (Kazuto)
Tôi cuối người thật sâu.
Vì cũng chẳng còn lựa chọn nào khác khi tôi nghĩ về cảm xúc của Mikio Papa.
“Chuyện gì đã rồi thì có muốn cũng chẳng làm gì được. Cứ để nó qua đi không thì cũng chỉ là lãng phí thì giờ.” (Mikio Papa)
“Vâng….” (Kazuto)
“Nhưng chuyện này không phải thứ gì đang khen đâu. Bên cạnh đó, cũng thật khó tin là một cặp trai gái ở độ tuổi này lại chỉ qua đêm bằng việc chơi web game thôi đấy.” (Mikio Papa)
“…..” (Kazuto)
Chú ấy đang đổ lỗi cho tôi.
“Cha à. Dừng bắt nạt Kazuto-kun ngay đi.” (Rinka)
Rinka xuất hiện trước mặt chúng tôi.
Cô ấy được lệnh phải ở trong phòng mình, nhưng dường như cô ấy đã tới giới hạn của sự kiên nhẫn rồi.
“Rinka à, đây là chuyện mà cha và Kazuto phải bàn bạc một mình.” (Mikio Papa)
“Không. Con là vợ của Kazuto-kun, nên việc con được phép có mặt trong cuộc nói chuyện này là đương nhiên.” (Rinka)
“Đúng rồi. Dù gì Rinka cũng là vợ của Kazuto-kun mà…. Vợ?” (Mikio Papa)
Mikio Papa, người có vẻ đang cảm thấy khó chịu, nghiêng đầu.
Không thể nào….
Chẳng lẽ chú ấy không nhận ra rằng con gái mình đang hành động như thể cô ấy là một người vợ?
Mikio Papa đưa tay lên cầm giả vờ suy nghĩ một chút.
Sau đó nhìn lên và chuyển ánh nhìn của chú ấy sang bọn tôi.
“Kazuto-kun.” (Mikio Papa)
“….Vâng.” (Kazuto)
“Người trẻ bây giờ có thường gọi bạn gái họ là vợ không?” (Mikio Papa)
“Con thì không. Vâng, chắc chắn không.” (Kazuto)
“….”
“Nghe này, cha à. Thật ra, Kazuto và con đã kết hôn từ hồi cấp 2 rồi. Con rất xin lỗi vì đã không nói với cha.” (Rinka)
“Rinka, cha muốn con nghe cha một chút. Hai con đang hẹn hò, chứ không phải kết hôn, đúng chứ?” (Mikio Papa)
“Không, bọn con cưới nhau rồi.” (Rinka)
“--------” (Miko Papa)
Hôm nay, lần đầu tiên, Mikio Papa đã ngạc nhiên đến tột cùng.
Ông ấy tháo chiếc mặc nạ lạnh lùng của mình ra, để lộ một phản ứng vô cùng con người.
“Cha à? Cha ổn chứ?” (Rinka)
Không trả lời câu hỏi của Rinka, Mikio Papa nhìn lên trần nhà.
“AAAAAAAAH…….. Rinka còn hơn cả vợ chú luôn rồi.” (Mikio Papa)


8 Bình luận
tfnc
Tại sao lại không nhỉ 🐧