"Im đi, ác Long! tôi khôn...
奶昔尾尾酱 none
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web novel

Vol 1 Chap 3

4 Bình luận - Độ dài: 1,542 từ - Cập nhật:

Chapter 3: Đã đến lúc trả thù rồi!

Leon nhất thời bất động không biết nên phản ứng như thế nào khi có một cô bé ôm lấy chân anh và gọi anh là ‘ba’.

Có khả năng cô bé nhầm anh với ai đó chăng?

Sau một thoáng suy nghĩ, Leon quỳ xuống nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Muen và lên tiếng,

“Cô gái nhỏ ta chỉ vừa mới tỉnh dậy chắc cháu nhầm ta với người khác rồi.”

Muen lắc đầu lia lịa, “Không phải, mẹ ngày nào cũng đến đây thăm ba mà.”

Chẳng để Leon kịp nói thêm, Muen nắm lấy tay anh và kéo anh về phía cánh cửa.

“Nhanh nào ba! Mẹ chắc chắn sẽ vui lắm khi nghe tin ba tỉnh dậy đấy.”

Leon nặn ra một nụ cười gượng gạo rồi anh nhìn về phía chiếc giường, còn mười phút nữa Rosvitha sẽ đến thăm như thường lệ, anh tự hỏi liệu mình có nên quay lại giả chết không.

Ko có thời gian suy nghĩ nên anh đánh liều luôn, trong thoáng chốc Leon đã  chui vào chăn nằm im trên giường, như mấy thằng thợ đào mỏ khi gặp một cái khe nứt nào đó.

“Ba à, ba không định gặp mẹ sao?”

“Shh, nếu mẹ hỏi thì cứ bảo ba chưa dậy là được.”

Muen bối rối gãi đầu, “Tại sao chứ? mẹ đã mong ngóng ba lắm đấy.”

“Um, vì ba muốn tạo bất ngờ cho mẹ, Muen hiểu chứ?”

“A! Bất ngờ!”

Mắt cô bé sáng lên, chỏm tóc trắng và cái đuôi nhỏ nhắn đằng sau cùng ngoe nguẩy theo.

“Đúng vậy, đúng vậy một bất ngờ đó Muen, con có muốn mẹ vui không nào?”

“Có ạ!”

“Vậy thì tí nữa mẹ đến cứ coi như con không biết gì nhé?”

“Được ạ~!”

Phải nói rằng Leon khá giỏi trong việc dụ dỗ trẻ con ấy chứ.

Sau khi giải quyết xong Muen, Leon liền nhắm mắt và nằm bất động như như một bức tượng đúng như lúc anh vừa tỉnh dậy.

Mười phút sau, cảnh cửa bật mở theo sau là tiếng cao gót càng ngày càng gần.Rosvitha quả xứng đáng với danh hiệu nữ hoàng Ngân long, dù vẫn đang nhắm mắt nhưng Leon vẫn có thể cảm nhận được sự uy nghiêm từ cô.

“Muen”

“A, mẹ!” giọng Muen đầy hớn hở.

Rosvitha có chút bất ngờ, “Có gì mà con lại vui vậy?”

Ngập ngừng tận nửa giây rồi Muen lắc đầu và nói, “Không có! Muen không có vui.”

Rosvitha chớp mắt vài cái trong khi lặng lẽ quan sát Muen, gương mặt cô bé trông rất chi là ngây thơ trong sáng, nhưng sự lưỡng lự vẫn còn trong đôi mắt cô.

Câu trả mời của Muen rất dứt khoát nhưng nó có phần hơi… nghiêm túc?

Loài rồng chỉ bất giác di chuyển đuôi của mình khi họ cảm thấy thích thú, không thì  họ sẽ rũ đuôi của mình xuống đất như Rosvitha hay làm vậy.

Rosvitha cũng không hỏi thêm mà lặng lẽ đưa ánh mắt về phía Leon người đang giả chết trên chiếc giường. Nếu không nhầm thì cái tên này đã bất tỉnh được 2 năm rồi, đáng lẽ ra bây giờ anh ta phải tỉnh lại rồi.

Rosvitha nó với giọng bình tĩnh hơn bao giờ hết, “Hmm, được rồi con ra ngoài chơi trước đi.”

Muen nhìn Leon lần cuối rồi bước ra khỏi phòng.

Rosvitha liền tiền lại gần phía Leon ngồi xuống bên mép giường, đặt đuôi của mình xuống đôi mắt cô nhìn thẳng vào Leon đang “Bất tỉnh” nằm trước mắt rồi cô bật cười khe khẽ. 

Leon chẳng hiểu cô cười cái gì, chắc không phải bị tự kỉ đâu nhỉ Hay là do việc anh giả vờ đã bị lộ? 

Nhưng làm sao mà dễ thế được?

Anh thừa biết những việc mình đã làm với Rosvitha trong quá khứ, chắc cô ả này phải hận anh đến tận xương tủy rồi ấy chứ. Lý do duy nhất mà con rồng này chưa xiên anh chắc là vì cô ta muốn chờ đến khi anh tỉnh dậy rồi sẽ bắt đầu chuỗi ngày hành hạ của cô ta.

Cơ mà Leon sẽ không để điều đó xảy ra.

Tiếng giày cao gót va xuống nền đất, tiếng sột soạt của tấm ga giường. Đều là Những thanh âm khiến con tim người ta thổn thức.

Mùi hương dịu nhẹ mang chút ngọt ngào thoáng qua trên đầu mũi Leon khiến anh cảm thấy có chút quen thuộc, nó là thứ cuối cùng anh nhận thức được trước khi bất tỉnh, mặc dù lúc đó mùi rượu đã lấn át nó đi phần nào cơ mà anh vẫn có thể nhận ra được. Hương thơm tự nhiên của Rosvitha.

Sao tự dưng cô ả đến gần vậy?

Định làm gỏi mình chăng?

Heh, con ả ranh mãnh cô ta cũng khá cẩn thận đấy nhỉ, chỉ một tiếng động nhỏ thì cũng khiến Muen để ý. Nếu như để một đứa trẻ thấy được khung cảnh đẫm máu như vậy sẽ tạo cho chúng một chấn thương tâm lý về sau.

Leon không cử động, anh muốn xem con rồng cái này định giở trò gì với mình. Rosvitha đưa tay ra hướng về phía mũi và mồm của Leon.

Rồi-

Cô nhẹ nhàng bịt mũi anh lại.

“À suýt thì quên mất”

Nói rồi nữ hoàng vươn tay còn lại ra che mồm Leon lại, nhưng có vẻ hành động này không phải cố để cho anh thăng thiên bằng cách ngạt thở mà đúng hơn là để hạn chế việc hít thở của anh.

Nếu muốn thì cô chỉ cần siết cổ anh là xong.

Có vẻ cô chỉ muốn biết xem anh đã tỉnh hay chưa thôi, Leon bắt đầu thấy có chút khó khăn trong việc nín thở và trong khi đó anh vẫn đang tìm cách trốn thoát sau khi Rosvitha rời đi.

Từng giây chuyển thành từng phút Rosvitha vẫn rất kiên nhẫn ngồi đó, Leon cũng vậy quyết tâm nín thở bằng cả mạng sống.

Roar~ anh nín thở được lâu đó chứ~” 

Rosvitha nói với giọng bông đùa.

Câu nói làm Leon cảm thấy có chút tự hào nhưng ngay giây sau, một luồng khí ấm áp phả vào tai khiến anh có hơi rùng mình.

Rosvitha sán lại gần hơn rồi nhẹ nhàng thổi vào tai Leon, hơi ấm luồn qua tai rồi xuống đến cổ anh khiến anh không khỏi bồn chồn.

Cô…đây là bài thử của cô à?

Ahahaha

Thật sự quá trẻ con đấy!

Thấy kế hoạch của mình không thành công, Rosvitha liền kề sát lại Leon rồi cô mở miệng, cắn vào tai anh.

Tai anh có chút nhức nhối cơ mà điều quan trọng hơn bây giờ là cái hành động kích thích này lại đến từ Rosvitha một người phụ nữ, Leon nắm chặt bàn tay bên cạnh thành một nắm đấm.

Nhưng nó không phải một đòn chống trả, mà là để kìm hãm con thú trong người anh.

Lại nữa sao? Con rồng lưu manh, cô thực sự nghĩ có thể làm dũng sĩ diệt Rồng hàng đầu của đế quốc điêu đứng sao?

Cô quá khinh thường tôi rồi đấy!

“Nè~ đừng giả vờ nữa, nó dựng lên rồi này~”

“Đừng có nói linh tinh! Cái gì dựng chứ-”

Bầu không khí đột nhiên trở nên thật… kì lạ…

Rosvitha nằm xuống bên cạnh chống cằm và cười, “Thấy chứ nó đang dựng đứng lên đấy”

Leon chết lặng trong 2 giây và rồi anh đứng dậy và nói.

“Đằng nào cô cũng phát hiện ra rồi tôi cũng không có gì để nói, nào giết tôi hay hành hạ tùy cô đấy cơ mà tôi chắc chắn sẽ chống cự.

Rosvitha chẳng để tâm đến lời của Leon, chỉnh lại tư thế một chút cô hất tóc ra sau rồi đáp, “Không có gì khác để nói à? Một lời xin lỗi về hành động từ hai năm trước thì sao?

“...Đừng có nói cái kiểu đó cô nghĩ tôi muốn hả? Tôi và cô có những tham vọng khác nhau, nếu là bình thường thì tôi cũng chẳng muốn đụng vào một sợi tóc của cô đâu.”

Nghe thấy vậy lông mày Rosvitha nâng lên đầy thắc mắc,

“Vậy việc chạm vào ta là cực hình với ngươi hả?”

“Đương nhiên, bộ cô nghĩ tôi thích chắc?”

“Heh, Leon Casmode ngươi....

Ánh mắt Rosvitha sắc lạnh, con ngươi đặc trưng của loài rồng nhìn thẳng vào Leon như muốn xuyên chết anh tại chỗ vậy.

Leon dù chưa hồi phục hoàn toàn nhưng anh vẫn cố gắng chống trả và trước anh kịp làm gì đó, Rosvitha dùng đuôi của mình luồn qua và quấn lấy cổ chân Leon khiến anh ngã xuống giường.

Leon cố gượng dậy nhưng Rosvitha ngay lập tực ấn anh xuống bằng đôi chân trắng muốt của mình.

“Ngay bây giờ đây Leon Casmode. Ta sẽ trả lại tất cả những gì ngươi đã làm với ta!”

Bình luận (4)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

4 Bình luận

có bản eng ko trans, TFNC
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
có bn trên ether read nhé
Xem thêm
Trả lại là thêm một đứa=)))
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
=)
Xem thêm