• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Bắt đầu đến Đế Quốc, Diễn Biến ở Đế Quốc

Chương 175

3 Bình luận - Độ dài: 2,645 từ - Cập nhật:

" Một, hai, ba. Một, hai, ba."

Tôi và Serenade cùng khiêu vũ theo nhịp điệu cô ấy dẫn dắt.

Không còn những bước chân vụng về nữa, tôi cũng đã có thể bắt kịp nhịp điệu một cách khá trôi chảy. Serenade nở một nụ cười.

" Giờ ngài nhảy khá tốt rồi đấy, thưa ngài."

" …"

Tôi lặng lẽ nhìn Serenade.

Những lời của Fernandez cứ vang vọng trong đầu tôi.

— " Lần này, cô ấy là một tiểu thư thực thụ của dòng dõi quý tộc. Một công chúa của Vương quốc Ariane. Như em đã biết, Vương quốc Ariane là đồng minh lớn nhất của chúng ta ở phương Bắc…"

— " Nếu em chấp nhận lời cầu hôn này, em có thể quay lại với một đội quân tinh nhuệ đủ sức bảo vệ Crossroad."

Tôi nghiến răng.

— " Tôi sẽ hủy bỏ hôn ước với Silver Winter. Và gặp công chúa của Vương quốc Ariane."

Tôi đã nói vậy chỉ để tránh tình huống lúc đó.

Nhưng nếu suy nghĩ lý trí, lựa chọn này rõ ràng là đúng.

Một cô gái đang trên bờ vực suy tàn của Hiệp Hội Thương Mại Silver Winter và một công chúa của vương quốc phương Bắc đầy quyền lực.

So sánh hai bên đã thấy chênh lệch, chẳng cần phải cân nhắc gì thêm để biết bên nào có lợi hơn cho tiền tuyến chống quái vật.

Dù Hiệp Hội Thương Mại Silver Winter có lớn thế nào đi nữa, nó cũng không thể sánh bằng sức mạnh của một vương quốc.

Hơn nữa, Vương quốc Ariane là cường quốc quân sự mạnh nhất trong các nước phương Bắc.

'Trong game cũng có những lính đánh thuê đến từ Vương quốc Ariane.'

Những chiến binh đến từ vùng đất băng giá, mỗi người đều là những kẻ mạnh mẽ đáng gờm.

Chưa kể, khả năng kháng băng là mặc định, thậm chí có vài người thuộc cấp SSR.

Nếu tôi kết hôn với công chúa của Vương quốc Ariane theo một chiến lược phù hợp, tôi có thể điều động những chiến binh phương Bắc cứng cáp này đến tiền tuyến chống quái vật.

Nhưng không chỉ vậy. Nếu kết hôn theo ý muốn của Hoàng tộc, mối quan hệ của tôi với họ cũng sẽ được cải thiện.

Khi đó, tôi có thể nhận được hỗ trợ từ trung ương.

Ngay lập tức trong lần này, khi quay trở lại Crossroad, họ sẽ hỗ trợ tôi một đội quân tinh nhuệ.

Tuy nhiên—

" …"

Có gì đó khiến tôi khó chịu.

Một cảm giác mơ hồ, không thể gọi tên.

Những chiếc gai.

Những người bảo hộ.

Một tiền tuyến khác.

Định mệnh diệt vong…

Sự do dự của tôi không phải vì thương hại cô gái đang khiêu vũ và nắm tay tôi.

Mà đó là trực giác của một game thủ, được tôi luyện qua 742 lần thử nghiệm chiến lược.

Có điều gì đó trong lộ trình đó.

Nhưng rốt cuộc đó là gì?

Chiến lược không thể dựa vào cảm xúc hay trực giác.

Nó phải là con đường được tính toán kỹ lưỡng dựa trên dữ liệu và bằng chứng cụ thể.

Và dữ liệu cùng bằng chứng đều chỉ rõ rằng công chúa của Vương quốc Ariane là lựa chọn đúng.

" …"

Tôi cảm nhận được ánh mắt chăm chú của Serenade khi cô ấy nhìn thấy vẻ mặt trăn trở của tôi.

Nhanh chóng lấy lại tinh thần, tôi tiếp tục khiêu vũ và hỏi:

" Serenade, tiến độ công việc tôi giao lúc trước thế nào rồi?"

" À, vâng! Em vừa định báo cáo với ngài đây." (Note: Từ giờ xưng em cho thân thiết nha)

Tôi đã giao nhiệm vụ cho Serenade tái cơ cấu tài chính của hiệp hội thương mại để có thể buôn bán thông tin. Đó chính là điều tôi đang hỏi.

" Ở mỗi thành phố nơi chúng ta có chi nhánh hội, đều có những nguồn tin riêng. Chủ yếu trước giờ chúng chỉ được dùng để theo dõi giá cả thị trường, thời tiết, và tình trạng hàng hóa đặc sản tại địa phương."

" Có thể tận dụng chúng không?"

" Có chứ. Vì mạng lưới đã sẵn có, điều chúng ta cần làm chỉ là thay đổi loại thông tin cần thu thập."

Mạng lưới thông tin đã được thiết lập trên toàn quốc.

“Và em đã hệ thống hóa một loại mật mã mà gia đình em sử dụng riêng, đồng thời cho tất cả các quản lý chi nhánh của hiệp hội tại từng thành phố học thuộc.”

Serenade cẩn thận giải thích.

“Theo phương pháp này, tất cả các quản lý chi nhánh có thể viết mã, nhưng chỉ có em và những nhân viên thân cận nhất mới có thể giải mã nó.”

Phương pháp mã hóa cũng đã được chuẩn bị.

“Hơn nữa, không phải là em muốn khoe khoang về hiệp hội của chúng em… nhưng mỗi chi nhánh đều sở hữu một con Chim Ưng Thông Tin.”

“Ý cô là dùng chim ưng để gửi thư?”

“Đúng vậy. Sau khi một hiệp hội đối thủ cố tình giết hại những con chim đưa tin của hội, cha em đã vô cùng tức giận và quyết định đưa chúng ( chim ưng ) vào sử dụng. Vì cần có phép thuật thuần hóa, nên chi phí rất đắt đỏ, nhưng độ chính xác, tốc độ và độ tin cậy thì vượt trội hơn hẳn.”

Hiệp hội này có nhiều thứ hơn tôi nghĩ.

Tôi gật đầu.

“Tốt lắm, Serenade. Vậy hãy sử dụng những nguồn thông tin đó, những thông điệp mã hóa và cả những người bạn chim ưng để thu thập thông tin mà tôi sẽ chỉ thị trong ba ngày tới.”

Sau đó, tôi giải thích chi tiết về loại thông tin mà Hiệp Hội Thương Gia Silver Winter cần thu thập, nói một cách dài dòng nhưng chính xác.

Sau khi nghe xong toàn bộ nội dung, Serenade nuốt khan.

“Việc này… có ổn không? Thông tin này có thể khá nguy hiểm…”

Tôi trả lời dứt khoát.

“Nó cần thiết để gia tộc cô có thể sống sót, Serenade. Cô phải thực hiện nó một cách nghiêm túc.”

Khuôn mặt Serenade tái đi, nhưng cô ấy vẫn kiên định gật đầu.

“Hiểu rồi. Như ngài mong muốn, thưa điện hạ.”

“Đừng tiếc bất cứ chi phí nào. Dù có vẻ không liên quan, hãy thu thập càng nhiều thông tin càng tốt. Ưu tiên số lượng hơn chất lượng, thu thập càng nhiều càng tốt.”

Cuộc họp của chúng tôi tiếp tục diễn ra khi cả hai vẫn đang khiêu vũ, và buổi tập hôm nay kết thúc như vậy.

Serenade và tôi đứng đối diện nhau, cúi chào.

“Đây là một khoảng thời gian tuyệt vời, thưa điện hạ.”

“Tôi cũng rất thích, Serenade.”

Chúng tôi trao nhau lời chào quen thuộc.

Tôi nhìn gương mặt ửng đỏ của Serenade khi cô ấy vẫn còn thở gấp, và tự nhủ.

Sự sống còn của Hiệp Hội Thương Gia Silver Winter—

Hoàn toàn phụ thuộc vào những thông tin họ thu thập được.

‘Cố gắng lên, Serenade.’

Những dữ kiện và chứng cứ đều đang chống lại Silver Winter.

Nhưng trực giác của tôi vẫn đang mách bảo rằng tôi nên đứng về phía Serenade.

Tôi hy vọng trực giác của mình là đúng. Nhưng nếu dữ kiện và chứng cứ quá rõ ràng, có lẽ tôi sẽ phải đưa ra một lựa chọn tàn nhẫn vì lợi ích của chiến lược.

***

Khi Lễ Kỷ Niệm Chiến Thắng đến gần, Đế Đô ngày càng trở nên náo nhiệt và hỗn loạn.

Mọi con hẻm trong thành phố đều treo đèn lồng bọc trong vải nhiều màu sắc, và cờ của nhiều quốc gia tung bay khắp nơi.

Việc sắp xếp những lá cờ quốc tế này được thực hiện có chủ đích—cờ của Đế Quốc luôn được đặt cạnh cờ của các quốc gia đồng minh, đặc biệt nhấn mạnh các quốc gia phía Bắc.

Rập khuôn, nhưng hiệu quả.

Thời gian trôi nhanh, và chẳng mấy chốc ngày trước buổi tiệc đã đến.

Trước lời khẩn cầu rơi nước mắt của Alberto rằng tôi nên ngoan ngoãn ở lại trong cung điện, tôi khoác chiếc Áo Choàng Tàng Hình (SSR) --- [Invisibility Cloak (SSR)] và lặng lẽ rời đi.

‘Bây giờ đã quá muộn để nghe lời ông rồi, Alberto. Đêm trước lễ hội, thật là một mớ hỗn độn.

Sau khi trốn khỏi cung điện an toàn, tôi cởi áo choàng tàng hình và cất nó vào kho đồ.

Tôi huýt sáo khi quan sát những con phố nhộn nhịp của thành phố, đầy ắp những quầy hàng, đồ ăn, trò chơi giải trí và dòng người háo hức vui vẻ.

‘Sẽ rất vui nếu dẫn thành viên trong nhóm tổ đội của mình đến đây.’

Khi tôi bước đi giữa không gian lễ hội náo nhiệt, tôi thoáng tưởng tượng cảnh dẫn theo các thành viên trong nhóm.

Evangeline chắc chắn sẽ phấn khích nhảy nhót, nói rằng mình sẽ làm hướng dẫn viên vì cô ấy vừa tốt nghiệp ở đây, rồi ngay sau đó lại vấp ngã do đặc tính [Dễ Mắc Lỗi]—[Error-Prone] của mình.

Damien với ánh mắt mở to sẽ đảo mắt khắp nơi, chỉ vào những chỗ ‘họ đang bán xiên gà nướng ở đó’ hay‘có những người bán bánh mì chiên ở đây’ với ánh mắt tinh tường, sắc sảo của mình.

Junior có thể sẽ lượn lờ xung quanh những quầy bán pháo hoa hoặc bóng ma thuật, lẩm bẩm kiểu như, ‘Lẽ ra mình cũng nên thử mở một quầy hàng mới phải.

Lucas có lẽ sẽ bám sát phía sau tôi, bảo vệ tôi một cách nghiêm túc, đồng thời đút cho tôi bất cứ thứ gì tôi chọn ăn.

Khi tôi còn đang mường tượng về cảnh các thành viên nhóm quậy phá thế nào tại lễ hội, có ai đó vỗ nhẹ lên vai tôi. Hửm?

Tôi quay lại và thấy Elize—vẫn với gương mặt lạnh lùng, bộ đồ hầu gái và cái quan tài đáng sợ đó.

“Ngài đã tới rồi, Điện Hạ.”

Tôi tặc lưỡi.

“Sao cô không thả lỏng một chút đi, Elize? Dù gì cũng đang là lễ hội mà.”

“…”

“Ít nhất cũng đừng xách cái quan tài đó khi đi dạo chứ.”

Quan tài gì chứ? Ai lại vác thứ đó đi dự lễ hội? Người ta đang sợ chết khiếp đấy! Hơn nữa, thứ bên trong nó còn đáng sợ hơn nhiều.

Bỏ qua lời tôi, Elize lầm bầm bằng giọng u ám đặc trưng của mình.

“Tiểu thư đã ra lệnh. Người bảo rằng Điện Hạ chắc chắn sẽ tự ý ra ngoài đi dạo, nên tôi phải đi theo hộ tống.”

“Vậy cô đã chờ ta?”

“Tôi đứng gần cung điện và cảm nhận được một sự hiện diện vô hình. Khi theo dấu, tôi phát hiện đó là Điện Hạ.”

Cô ấy cảm nhận và lần theo tôi dù tôi đang dùng áo choàng tàng hình mà ngay cả phép dò tìm cấp 3 cũng không phát hiện được sao?

Đúng là một nhân vật đánh hơi ( Note: chỉ đánh hơi của chó ) hạng SRR… khụ, tôi muốn nói là cô ta thực sự có kỹ năng dò tìm rất tốt.

“Hiện tại có rất nhiều người ngoại quốc đổ về Đế Đô. Mặc dù quân thương nghiệp trung tâm đã siết chặt an ninh, nhưng không khí lễ hội cùng với tình hình chung khiến khả năng xảy ra náo loạn cao hơn.”

Đôi mắt xanh sắc bén của Elize quét qua mọi ngóc ngách xung quanh.

“Tôi sẽ hộ tống ngài. Hãy di chuyển đến nơi an toàn hơn.”

“Không phải cô mới là người nguy hiểm nhất trong số đó sao?”

Thật trớ trêu khi nghe điều đó từ kẻ từng chĩa lưỡi dao vào cổ tôi.

“…Ngay lúc này, tôi không có ý định làm hại ngài, Điện Hạ.”

Elize liếc nhìn tôi thoáng chốc.

“Ngài đã thay đổi… và quan trọng nhất, tôi không phải loại người vô liêm sỉ. Tôi không có ý định truy sát người đã cứu mạng mình.”

“Vậy thì ta an tâm rồi.”

Tôi nhún vai và tiếp tục bước đi. Elize lập tức theo sát phía sau tôi.

“Vậy, chúng ta sẽ đi đâu đây?”

“Tới chỗ chủ nhân của cô.”

Tôi còn có thể đi đâu khác chứ? Tôi phải kiểm tra buổi khiêu vũ trước thềm bữa tiệc ngày mai.

"Sao thế, cô không thích à?"

Tôi hỏi, và Elize đáp một cách cộc lốc.

"Thành thật mà nói, tôi không thích. Nhưng vì tiểu thư thích, và tôi cũng nghe nói rằng nên đưa ngài đến gặp tiểu thư ngay."

"Cô đúng là không thành thật."

Đây mà gọi là hộ tống sao? Cô ấy có thể chỉ cần gửi một tin nhắn kiểu, ‘Elize đang đến gặp ngài, nên hãy đến gặp em ngay.’  

"...Tình hình ở hiệp hội thương gia ổn chứ?"

Khi tôi len lỏi qua dòng người đông đúc hướng về bến cảng, tôi chợt hỏi Elize.

"Không có áp lực nào từ Hoàng tộc, hay những hành động bí mật từ tổ chức ngầm… không có gì bất thường sao?"

"Không có gì."

Elize đáp một cách lạnh lùng, rồi nhìn tôi với vẻ ngạc nhiên.

"Ngài đang mong đợi điều gì đó sẽ xảy ra sao?"

"Ai mà biết được? Cô sẽ không bao giờ đoán trước được mọi chuyện sẽ diễn ra thế nào trong thế giới này."

Cho đến giờ, Hoàng tộc vẫn chưa động đến Hiệp Hội Thương Gia Silver Winter.

Có lẽ họ đã quyết định rằng không nên gây ra bất ổn không cần thiết trước một sự kiện quan trọng như vậy.

Hoặc có thể họ chỉ đang quá bận rộn để quan tâm.

Không có sắc lệnh nào từ vùng phòng thủ biên giới, cũng không có động thái nào để tịch thu hiệp hội.

‘Vẫn còn một cơ hội.

Nếu bữa tiệc ngày mai diễn ra suôn sẻ…

Hiệp hội thương gia Silver Winter vẫn còn một con đường để tồn tại. Kể cả khi tôi bắt tay với Serenade và Vương quốc Ariane...

"Hả?"

Đó là lúc nó xảy ra.

Elize bắt đầu hít hít xung quanh, như thể đánh hơi được gì đó. Cái mũi chó của cô ta lại lên cơn gì đây?

"Tôi ngửi thấy mùi cháy…"

"Thật sao? Chẳng phải đó chỉ là mùi thịt nướng từ quầy bên trái sao?"

"Không, đây là…"

Đôi mắt xanh của Elize mở to.

"Đây là mùi lửa của một đám cháy."

Một cảm giác bất an chạy dọc sống lưng tôi.

Không nói lời nào, Elize và tôi chạm mắt nhau rồi lập tức lao về phía nam, băng qua đám đông.

Chúng tôi có thể thấy khói đen dày đặc bốc lên trên bầu trời phía nam.

Xô đẩy qua những người đang la hét, chạy tán loạn để đến bến cảng, chúng tôi đối mặt với một ngọn lửa khổng lồ.

Toà nhà chìm trong biển lửa, bốc cháy dữ dội, chính là nơi mà hôm qua tôi còn đang tập khiêu vũ.

Đó là toà nhà của Hiệp Hội Thương Gia Silver Winter.

"…Tiểu thư!"

Elize hét lên một cách hoảng loạn chưa từng thấy rồi lao thẳng về phía toà nhà đang bốc cháy.

"Tiểu thư Serenade!"

Chết tiệt thật.

Tôi vội vã đuổi theo cô ta.

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

thank for new chap
mà khi nào chap mới vậy trans
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Tui tính dành tuần này để sừa chap với vài cái để nó ko bị sượng ấy nên có thể là tuần sau.
Tui đang nhờ thg bạn dịch từ chap 1 đến chap 162 ( 1 tuần 1 chap ) nên có thể sẽ ra chap 1 trong tuần này
Bình thường thì tui dịch 5 chap trong 1 tuần nếu rảnh, mà sắp tới có thể vô giai đoạn thi nên sẽ là 1,2 chap 1 tuần thôi.
Xem thêm
@Jzuaka: 5/ tuần quá ngon
Xem thêm