Breakthrough with the For...
Anikki Burazza Ryutetsu
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 316 – Quá Xấu Hổ

0 Bình luận - Độ dài: 1,403 từ - Cập nhật:

Trên một con đường mệt mỏi tạo ra từ những lối mòn không dấu vết trong khu rừng sâu thẳm. Đây chắc chắn là một nơi mà những lữ khách bình thường khi vượt núi sẽ không bao giờ đặt chân tới.

Vậy mà bây giờ, chúng tôi lại đi qua một con đường vốn không thể tiếp cận…

“Oh…”

Nằm giữa khu rừng rậm là một ngôi làng nhỏ của tộc Elf.

“Một ngôi làng Elf… ôi, ở đây có quá trời Elf luôn… và cả trẻ con nữa…”

“Tớ chưa từng thấy thứ này bao giờ.”

“Tớ cũng vậy, không ngờ là ở đây lại có một nơi như thế này…”

Hình ảnh những Elf trẻ trung, xinh đẹp sống giản dị giữa khu rừng, hòa mình cùng thiên nhiên như bước vào thế giới cổ tích vậy.

“Vậy thì, tôi mời các vị đến ngôi nhà nhỏ bé của mình.”

“Ừm… nhưng trời cũng đã tối rồi, có thật là không sao không?”

Tuy nhiên, chúng tôi không hẳn được chào đón. Đúng hơn là họ đang cảnh giác chúng tôi. Những Elf xung quanh đều lộ vẻ bất an, len lén quan sát chúng tôi.

Không chỉ tộc trưởng mà cả những Elf được trang bị vũ khí cũng sẵn sàng hành động bất cứ lúc nào.

“Tộc trưởng… mọi chuyện ổn cả chứ?”

“Không sao đâu, cậu cứ để ta lo liệu.”

“H, ha… nhưng nếu có gì xảy ra, hãy gọi chúng tôi ngay đấy nhé?”

“Ừ, ừ, ta biết rồi.”

Tạm thời, chúng tôi được mời đến nhà của tộc trưởng.

Ông ấy vừa dẫn đường qua ngôi làng, vừa nhìn chúng tôi với vẻ mặt áy náy, “Thật sự rất xin lỗi mọi người…”

“Không, không sao đâu, ngài không cần phải xin lỗi đâu…”

“Những ngày này… ngoài ngôi làng này, vẫn còn một vài khu định cư khác của elf, nhưng họ đã bị tấn công và bắt cóc. Mọi người vì thế mà cảnh giác hơn rất nhiều…”

Nghe tộc trưởng nói vậy, tôi cảm thấy phản ứng của người dân ở đây cũng là điều dễ hiểu. Hay đúng hơn, có lẽ chỉ có mỗi tộc trưởng là khác biệt so với họ.

 

“Gia tộc Bockmati, huh? ……”

“Đúng vậy. Cả thế giới loài người cũng biết đến chúng. Chúng chuyên thực hiện những giao dịch mờ ám trong bóng tối, nhúng tay vào việc buôn bán con người… Hơn nữa, có tin đồn rằng chúng có liên hệ với Quân đội Ma Vương, đặc biệt là Hakuki bí ẩn.”

Tôi nhớ lại sòng bạc ở Cantidan, nơi tôi đã gặp Bro và chiến đấu với Toulowe cùng những kẻ khác.

Những chuyện dơ bẩn đó… đều có dây mơ rễ má từ thời này sao…

“Gần đây, chúng tôi có giao tranh với các Dark Elf thuộc Quân đội Ma Vương… một chiến binh trong số họ đã đơn độc gây hỗn loạn cho chúng tôi, giao tranh ác liệt để đồng đội có thể chạy thoát… Cuối cùng, kẻ đó bị bắt và đang bị giam trong ngục, nhưng chuyện này đã để lại dấu ấn khó phai trong làng.”

“…… Quân đội Ma Vương…”

Nhắc mới nhớ, khi nãy lúc tộc trưởng tranh luận với những tiên khác cũng có đề cập đến chuyện này.

Vì có quá nhiều thứ bất ngờ nên tôi đã bỏ qua, nhưng… một Dark Elf của Quân đội Ma Vương ư…

「Tre’ainar…」

『Hmm…』

「Người đó có thể là một trong số thuộc hạ của Norja.」

『…… Khả năng cao là vậy…』

Rất có thể, đó là người phụ nữ Dark Elf mà chúng tôi đã đụng độ hôm trước.

Nếu đó thực sự là cô ta, thì có lẽ tôi sắp được gặp lại.

“Ah~… Ta sống cùng vợ trong một căn nhà nhỏ… cô ấy có hơi khó tính, nhưng ta sẽ cố thuyết phục cổ, vậy nên mọi người hãy xin chờ ta một chút.”

“Ah, ừ…”

Giờ nghĩ lại, tôi chưa từng chú ý đến chuyện này… nhưng hóa ra tộc trưởng là người đã có gia đình.

Ông ấy trông có vẻ ngang tuổi tôi, nhưng thực sự là ông ta bao nhiêu tuổi nhỉ?

“Cô ấy là con gái của tộc trưởng đời trước… cổ không giỏi giao tiếp cho lắm, tính cách cổ thì cứng nhắc, lạnh lùng, ít nói và khó gần. Ngoài ra, cổ còn rất kiêu hãnh… nhưng dù có vẻ khó chịu thế nào, cô ấy không phải người xấu…”

“Tộc trưởng đời trước… À… vậy ngài là tộc trưởng hiện tại…”

“Ah~… Ta về rồi, Yitea… Ta đã trở về.”

Yitea… đó là tên vợ của ông ấy sao?

Kiêu hãnh, lạnh lùng… có vẻ giống Phianse nhỉ?

Tộc trưởng đứng trước cửa nhà, thông báo rằng mình đã về, rồi từ từ mở cửa ra.

Và ngay lúc đó…

“C,chào mừng anh trở về! Ừm… nya… nya~! Chào mừng về nhà, cục cưng của em! A, a, anh về trễ quá đó, nya! Em đợi mãi mà anh không về, nên em biến thành một cô mèo nhỏ giận dỗi, nyah!”

 

“……………”

—————-!!??—————-

“…Hả?”

“Gì cơ?”

“Hở?”

Người đón chào chúng tôi là một người phụ nữ trẻ với mái tóc hồng ngang vai.

Nhưng khuôn mặt cô ấy đỏ bừng hơn cả màu tóc, trên đầu còn có tai mèo không biết từ đâu ra, cơ thể mặc bộ nội y lông xù như da thú, trên mông còn có một cái đuôi mèo… Chưa hết, trên cổ là một chiếc vòng có chuông… và cả đôi găng tay hình móng mèo nữa!?

“C,c,chào anh trở về… Hôm nay em muốn được anh cưng chiều thật nhiều! Em sẽ yêu anh thật nhiều, ôm anh thật chặt! Nếu anh không chịu, em sẽ cào anh cho mà xem ♡.”

Dáng vẻ của cô ấy rất đáng yêu.

Dù không sở hữu thân hình quyến rũ như Sadiz, nhưng những đường nét mềm mại trên cơ thể cô ấy vẫn đủ để tôn lên nét đẹp thanh thuần của một Elf.

“M, mỗi khi nghĩ đến anh, cơ thể em lại nóng bừng… ch, ch, chẳng thể kiềm chế được… nếu anh muốn, em sẽ ngoan ngoãn làm một cô mèo dễ thương… hay là một chú mèo hư hỏng, chỉ dành riêng cho anh~”

Nhưng lúc này, thay vì bị quyến rũ bởi dáng vẻ của cô ấy… tôi chỉ có một suy nghĩ duy nhất trong đầu— "Cái quái gì thế này!?"

“Cùng nhau thưởng thức bữa tối nhé… rồi đến sáng mai… e, em cũng muốn anh ăn em nữa… Nyan ♡ u, ugh~……”

Cô ấy đỏ mặt, hai tay giơ lên làm dáng mèo con, rồi giữ nguyên tư thế đứng đó với đôi mắt nhắm nghiền.

Nhưng cuối cùng, không chịu nổi sự im lặng kéo dài, cô ấy hé mắt ra…

“N, này, sao không ai nói gì thế!? Em chỉ là… ta chỉ muốn bày tỏ lòng biết ơn vì snh đã trở về bình an! E, em không phải kiểu người khao khát tình cảm đâu! Chẳng qua… hôm nay đúng ngày rụng trứng, nên em nghĩ rằng đây là thời điểm thích hợp… đừng hiểu lầm… nhé…?”

Sau khi tuôn ra một tràng dài những lời xấu hổ, ánh mắt cô ấy chợt nhận ra sự hiện diện của chúng tôi phía sau tộc trưởng… rồi bỗng khựng lại.

“… Uwa… không… không phải…”

Tộc trưởng thở dài, đưa tay ôm đầu đầy ngao ngán.

Và sau đó…

“N, n, n, nnaaoOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOHH!!”

Một tiếng hét đầy tuyệt vọng vang vọng khắp ngôi làng.

 

“Lũ vô lại, loài người các ngươi đã gây ra chuyện gì rồi?”

 

Đúng như dự đoán, giọng nói vang vọng khắp ngôi làng, và những elf khác ngay lập tức bắt đầu tụ tập lại một cách vội vã.

 

“Làm ơn, ta cầu xin mọi người đừng để ý đến chuyện này… ở đây không có gì đáng phải bận tâm cả… đó chỉ là chuyện riêng tư trong nhà ta nên nên hãy để nó yên… Ý ta là, nếu chuyện này bị phơi bày, vợ ta sẽ vô cùng xấu hổ…”

 

Nhưng chúng tôi không phải là người làm gì cả… dù sao thì, phải mất một lúc họ mới cho chúng tôi vào nhà.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận