Lên chap ăn mừng story Wuwa 2.2 quá peak
◇
“Tôi đã nói rằng chúng tôi sẽ đến gặp ông ngay mà... đúng không, Wallus Caldwen?”
Nụ cười lạnh lẽo hiện trên môi Reid, ánh mắt sắc như dao ghim chặt vào cô gái tên Elise Rummel. “Đừng có lý do lý trấu, đây cũng không đoán mò đâu.”
Giọng điệu chắc chắn tuyệt đối của Reid khiến Elise đờ người, mắt tròn xoe. Tuy nhiên, chỉ một lát sau, cô khẽ nheo mắt hừm một tiếng. “Nghe tự tin thật đấy.”
“Có gì nói vậy. Giờ thì khai ra mau.”
“Trước hết thì...” Elise nhíu mày. “Có thể nói cho ta biết em nhận ra ta là Wallus bằng cách nào không?”
“Bằng chứng rõ ràng đây.” Reid chạm nhẹ vào tai. “Một ngàn năm trước, tôi từng là tướng quân, và để quản lý hàng vạn binh sĩ và nắm bắt chiến trường rộng lớn, tôi đã học được cách nhận biết và phân biệt giọng nói của từng người.”
Giọng nói chứa vô số đặc điểm, từ âm lượng, cao độ, ngữ điệu, nhịp điệu... Mỗi yếu tố này đều khác biệt đối với từng người, tạo nên thói quen và xu hướng riêng của mỗi cá nhân. Trên chiến trường, chỉ một sai lệch nhỏ trong thông tin cũng có thể dẫn đến cái chết, nên Reid đã rèn luyện khả năng phân tích những chi tiết này để nhận diện từng cá nhân. Dĩ nhiên, anh chỉ làm được điều này bởi khả năng thể chất phi thường đã cường hoá cả năm giác quan.
Dù có thể điều chỉnh âm lượng hay cao độ, nhưng những thói quen trong phát âm thì không dễ bề che giấu. Thậm chí, bình thường chẳng ai nghĩ đến việc ngụy trang những chi tiết ấy, bởi ai ngờ được rằng kẻ thù lại có thể nghe ra chính xác từng tí một nhờ thính lực siêu phàm?
Vì vậy, Reid đã cố tình tạo ra tình huống để buộc Wallus phải lộ diện nhằm trò chuyện, hay chính xác hơn, là nghe ông ta lên tiếng. Sau khi so sánh giọng Wallus với tất cả giọng nói anh từng nghe, kết quả trùng khớp nhất chính là... Elise Rummel.
“Không chỉ vậy,” Reid thêm vào, “Alma từng nói cô là thiên tài chế tạo ma cụ, thậm chí đã đẩy nhanh tốc độ phát triển công nghệ thêm hàng thập kỷ... như thể cô đã biết trước tương lai. Hơn nữa, nhiều phát minh của cô giống đến máy móc của Altein đến lạ.”
Trong kỳ thi mô phỏng, khi Reid cùng Alma quan sát các học sinh trong phòng giáo viên, anh đã có thấp thoáng cảm giác quen thuộc. Những màn hình hiển thị nhiều khung cảnh khác nhau gợi nhớ đến camera giám sát từng dùng ở Đế đô, còn vòng định vị theo dõi học sinh lại na ná máy phát tín hiệu cấy vào tội phạm và nô lệ. Dĩ nhiên, dù có thể cho rằng chỉ đơn thuần là trùng hợp nhất là sau cả nghìn năm, nhưng điểm tương đồng quá rõ rệt khiến Reid tin rằng người chế tạo hẳn đã từng thấy những cỗ máy này.
“Tôi vốn nghi ngờ rằng kẻ chủ mưu chỉ lượn lờ quanh đây thôi,” Reid tiếp tục, “nghĩa là khả năng cao tôi đã từng tiếp xúc, nên chỉ cần nghe giọng nói là xác định được.”
Elise thở dài. “Phải rồi... Ở dòng thời gian trước, em từng là nhà phát minh kiệt xuất, thậm chí đã khai sinh ra công nghệ nhận dạng giọng nói... Nhưng ai ngờ được là giờ em làm được vậy chỉ bằng thính giác cơ chứ.” Nụ cười đắng chát thoáng hiện trước khi cô gật đầu. “Được thôi. Như đã hứa, ta sẽ không giấu giếm gì nữa.”
“Vậy trước tiên,” Elria đột ngột giơ tay, ánh mắt nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Elise, “hãy nói cho em biết ―― cô thật sự là ba em sao?”
Elise khẽ mím môi. “Ừm... Theo một cách nào đó thì đúng.”
“Hmm... Vậy thì con có điều rất quan trọng cần xác nhận.” Ánh mắt Elria sắc như dao cau liếc vào cô gái tự nhận là ba mình và từ từ mở lời, “Phải chăng ba đã luôn muốn làm con gái? Nên bây giờ mới diện váy xoè xếp ly dễ thương như thế này?”
“À ờm ―― Ê khoan?? Từ từ đã nào!”
“Ba mình biến thành một cô bé mặc váy đáng yêu...” Elria lẩm bẩm.
“Thôiiiiiiiiiiiii! Trước tiên thì chúng ta giải quyết hiểu lầm này được không?! Danh dự của ta, chính xác hơn là của Wallus đang bị đe dọa đấy!” Elise vung tay loạn xạ sau đó hắng giọng. “Nghe đây, ta chính xác là Elise Rummel, nhưng đồng thời cũng có ký ức của Wallus Caldwen.”
“Vậy... là hai người khác nhau?”
“Bản thân ta rõ ràng là nữ giới,” Elise đáp. “Ta thừa hưởng ký ức của Wallus Caldwen, nhưng chúng không thay thế ký ức hay tính cách của Elise Rummel.”
“Vậy... ba không hề muốn đầu thai thành bé gái đáng yêu mặc váy xoè xếp ly siêu dễ thương...?”
“Bé gái nào cơ?! Ta lớn tuổi hơn em đấy nhé?! Vả lại ta mặc đồ này đâu phải vì ta muốn! Mọi người cứ tặng rồi nói, ‘Elise ơi, cưng xinh như búp bê ấy! Thử cái này đi!’, nên ta đành phải nhận chứ biết làm sao?!” Cô nói lớn, tay đấm bùm bụp xuống bàn. Dù giận dữ nhưng vẫn mặc thử tất cả những món quà được tặng ―― người thì nhỏ con mà chu đáo thế không biết.
Tóm lại, giả thuyết về kế thừa kế ức của Reid đã chính xác, bởi tái sinh và du hành thời gian đâu dễ thực hiện đến thế. Nếu không, đã có vô số người từ quá khứ hay tương lai xuất hiện ở thời đại này.
Nhưng dù đã chứng minh được giả thuyết đúng, Reid vẫn chưa thể yên tâm khi giờ đây đã có thêm nhiều nhân tố tham gia vào cuộc chơi này.
“Điều đầu tiên,” Reid chất vấn, nghĩ về nhóm lính mang huy hiệu Altein với gã tóc trắng dẫn đầu, “về bọn triệu hồi Thảm Hoạ. Làm sao chúng có thể vượt thời gian từ tương lai đến đây?”
Elise nhướng mày, “Ta chắc em đã đoán ra rồi, bọn chúng là người Altein từ tương lai một ngàn năm sau. Hừm... Hơi phức tạp, để ta giải thích kỹ hơn.”
Cô lấy tờ giấy và vẽ một đường thẳng đứng. “Đây là dòng thời gian đầu tiên. Trong thế giới đó, Reid được tôn là Đại Hiền Nhân. Nghiên cứu và tri thức em để lại đã thúc đẩy ma pháp và công nghệ phát triển.”
“Reid được ca ngợi ở thế giới ấy... Em vui quá.” Elria mỉm cười.
Reid mỉm cười. “Tôi được gọi là Hiền nhân ư? Có chắc đấy là tôi không vậy?”
“Đừng nói thế, anh rất thông minh mà.”
“Khụ khụ! Ta ngửi được mùi cơm chó nên xin phép ngắt ngang hai người.” Elise nói. “Nói chung là, dựa trên nghiên cứu của Hiền nhân, Elria, em đã phát minh ma pháp như ở dòng thời gian này. Nhưng cuối cùng em trở thành hiểm hoạ đã hủy diệt phần lớn nhân loại trên lục địa Etrulia này.”
Cô gái đờ người. “Em ư...?”
“Đúng vậy. Vì em tạo ra ma pháp cho muôn người... nhưng Altein đã phản bội, dùng nó để tàn sát và thống trị lục địa.” Elise cắn môi khi ký ức Wallus hiện về. “Khi ấy em còn quá nhỏ, nên Wallus đã đóng vai trò đại diện và xử lý mọi việc liên quan đến phát minh ma pháp để đảm bảo an toàn cho cả hai ở Altein.”
Reid dễ dàng hình dung ra lý do chính là sự đàn áp tộc Elf tại Altein. Tệ hơn, do sở hữu tuổi thọ dài và ngoại hình gần giống con người, họ bị đem ra thí nghiệm để nghiên cứu phương pháp trường sinh. Những kẻ điên rồ nhất thậm chí còn tin rằng thịt và xương Elf có thể ngăn ngừa lão hóa, nên đã thực hiện những hành động tàn ác đến không tưởng. Để thoát khỏi số phận bi thảm đó, Wallus hẳn đã dùng ma pháp để thương thảo nhằm bảo vệ bản thân và con gái.
“Nhưng Wallus biết Elria khao khát một thế giới hòa bình,” Elise tiếp tục, “nên ông đã đảm nhận mọi việc và cách ly em khỏi thế giới bên ngoài ―― để em không biết Altein thực sự đã dùng ma pháp như thế nào.”
Nhưng cái kim trong bọc sẽ có ngày lòi ra ―― Elria cuối cùng đã phát hiện ra chúng đã dùng ma pháp của cô, thứ mà cô yêu thương nhất, để làm những điều tồi tệ.
Và đó là ngày mà kẻ thù của thế giới giáng trần.
“Nhưng tại sao hai người lại bị quân Altein bắt?” Reid hỏi. “Elria từng gia nhập quân đội Vegalta, nên em ấy phải đến từ phương Tây chứ...”
“Hmm... Cái này cũng khá phức tạp, để ta dùng giản đồ giải thích nhé.” Elise nở nụ cười bối rối và vẽ thêm ba đường ngang lên đường thẳng ban nãy. “Giả dụ mỗi đường cách nhau một ngàn năm nhé. Trên cùng là tương lai thế giới suýt diệt vong, dưới cùng là thời đại mà em – Reid, được sinh ra. Trong dòng thời gian gốc, Elria và tôi sinh ra ở giữa.”
“Tức là... cũng ngang với khoảng thời gian mà chúng ta đang sống bây giờ?”
“Chính xác. Nhưng khi chúng ta sinh ra thì Vegalta đã sụp đổ rồi.”
Trong ký ức của Reid và Elria, Vegalta từng dùng ma pháp để chống lại đế chế Altein hùng mạnh. Nhưng ở dòng thời gian gốc, ma pháp chỉ xuất hiện khi Elria ra đời, tức là sau đó một ngàn năm. Không có vũ khí để đối phó, nên Vegalta bị xâm lược và diệt vong.
“Vì thế, Wallus đã quay lại thời đại của em, tức một ngàn năm trước thời đại của Elria, khi Vegalta vẫn còn tồn tại. Ông trao ma pháp cho Vương quốc có nền tảng phép thuật và giúp họ đối đầu với Altein.”
Như vậy, một tương lai mới, và một dòng thời gian mới được tạo ra.
Dù người phương Tây vẫn e dè Elf, họ chỉ giữ khoảng cách hợp lý chứ không tàn bạo như những kẻ ở phương Đông. Coi Altein là kẻ thù chung, Wallus nhận thấy không có nơi nào phù hợp hơn để xây dựng Ma pháp Quốc, và dẫn dắt vương quốc ấy phải là Elria, người duy nhất ông tin tưởng rằng sẽ sử dụng ma pháp đúng đắn. Nhờ vậy, Vegalta nhận được biểu tượng của nó ―― vị Hiền nhân vĩ đại và được thừa hưởng những triết lý về ma pháp.
“Nhưng làm sao hai người về được quá khứ?” Reid hỏi.
“À... Chúng ta đã mượn sức mạnh của Anh Hùng.”
Reid nhíu mày, “Của tôi?”
“Nói là của em thì cũng đúng, bởi sức mạnh em đang sở hữu bây giờ chính là phát kiến của em ở dòng thời gian gốc.” Elise cười và chỉ tay vào Reid. “Trong số những tài liệu do Hiền nhân Reid Frieden để lại, có một bản thảo về ‘điều kiện và hướng dẫn trở thành Anh Hùng’. Tộc trưởng Liên bang Serios từ gia tộc Rylus, cùng Totori Yahigashi từ Nhà nước Dân tộc Legnare đã dựa vào đó để tạo ra phép thuật mang tên ‘Anh Hùng’.”
Elria giật mình khi nghe thấy hai cái tên vô cùng quen thuộc, “Rylus... Đó là họ của Rufus.”
“Đúng. Khi Rufus Rylus ký khế ước với Vệ Long, cô ấy trở thành con người đầu tiên chạm tới Thiên Giới toàn năng. Totori Yahigashi, chuyên gia về cấm thuật thời bấy giờ, đã hợp tác cùng Rufus để tạo nên phép thuật đó.”
“Để chống lại em...?”
“Ừm...” Elise ngập ngừng.
“Không sao. Em muốn biết hết.”
Elise đành gật đầu, “Một trăm năm sau khi ma pháp lan rộng, em phát hiện sự thật và chìm vào giận dữ khôn nguôi. Em đã san bằng cả lục địa, hủy diệt và giết chóc vô tội vạ. Và như thế, Elria Caldwen trở thành kẻ thù của toàn nhân loại.”
Ma pháp “Anh Hùng” được tạo ra để chống lại cô, nhưng vô vọng. Các đường ngang đại diện cho từng thời đại cách nhau một ngàn năm, nghĩa là Elria đã bất bại trong suốt chín trăm năm đằng đẵng.
“Anh Hùng là ma pháp được thiết kế để chuyển giao ký ức và năng lực qua các kiếp luân hồi bằng ma lực từ Thiên Giới nhằm đối đầu với Elria. Qua năm mươi thế hệ, họ đã vượt xa giới hạn con người... nhưng vẫn không địch nổi em.” Elise nheo mắt, “Nên khi nhân loại sắp diệt vong, Wallus đã thoả thuận với Anh Hùng đời thứ năm mươi.”
“Như thế nào?” Reid hỏi.
“Dùng ma lực khổng lồ của Anh Hùng để xóa bỏ Ma Vương Elria, bằng cách đưa tồn tại của cô về quá khứ.” Elise nhìn Elria đầy áy náy. “Để chuộc lỗi che giấu sự thật, Wallus đã luôn đứng về phía con gái, dù cho cả thế giới quay lưng với cô. Phải, ông đã chứng kiến cô bé từng mơ về thế giới tươi đẹp tự tay hủy hoại nó trong đau khổ và tội lỗi.”
Và như vậy, Wallus chọn cách duy nhất để cứu con gái dù phải phản bội cô lần nữa, chính là mượn sức mạnh kẻ thù, trở về quá khứ và thay đổi lịch sử.
“May thay, các Anh Hùng cũng nghi ngờ ý nghĩa tồn tại của họ. Cuối cùng, Anh Hùng thứ năm mươi đã hợp tác với Wallus và tạo ra dòng thời gian mới.”
“Chính là thế giới này?”
“Đúng vậy. Sau khi trở về quá khứ, Wallus âm thầm biến Vegalta thành Ma Pháp Quốc kế thừa ý chí Elria, và xóa sổ đế chế tội lỗi.”
Từ đó, lịch sử thế giới được viết lại thành nơi lý tưởng của Elria trở thành hiện thực.
Nhưng câu chuyện không kết thúc viên mãn ở đó.
“Nếu Wallus đã thay đổi quá khứ, tương lai phải đổi theo. Tại sao tàn dư Altein vẫn xuất hiện?” Reid nhíu mày.
“Cái đó… cũng hơi phức tạp. Tưởng tượng nhé, dòng thời gian giống như con sông vậy,” Elise vẽ thêm đường dọc. “Tương tự như một cơn bão lớn hoặc một trận động đất có thể làm dòng nước rẽ hướng, một thay đổi lớn trong lịch sử sẽ khiến dòng chảy thời gian tách làm đôi. Nói cách khác, thế giới chúng ta đang sống lúc này chứa đựng hai dòng thời gian song song.”
“Vậy thế giới gốc vẫn tồn tại?”
“Đúng thế...” Elise thở dài. “Dù Elria đã biến mất, nó vẫn chờ ngày tận diệt… dưới bàn tay các Thảm Hoạ.”
Thảm Họa là những ma thú cỡ cực đại như con quái vật trên biển Đông. Ngay cả pháp sư đặc cấp, những người được biết đến với năng lực ma pháp vượt xa người thường, cũng phải khiếp sợ trước sức mạnh của chúng.
“Dù mối đe dọa lớn nhất đã không còn, nhân loại vẫn không đủ khả năng để đánh bại những Thảm Hoạ ấy. Các Anh Hùng chỉ có thể đẩy lui chúng, chứ tiêu diệt thì phải nhờ đến may mắn.”
Với những sinh vật như thế làm loạn, nhân loại bị diệt vong chỉ còn là vấn đề thời gian. Trước nguy cơ ấy, họ đã lựa chọn một hướng đi mới.
“Theo ta đoán,” Elise nói, “mục tiêu của chúng là xâm nhập dòng thời gian của ta.”
Reid nheo mắt: “Chúng làm được sao?”
“Khả năng này hoàn toàn khả thi nếu chúng có được ma lực từ Thiên Giới như chúng ta.” Elise cau mày. “Nhưng theo ký ức của Wallus, chúng không còn phương tiện đó.”
“Nhưng Anh Hùng của họ có thể tái sinh mà? Không lẽ không có Anh Hùng mới sau khi các người về quá khứ?”
“Không... Anh Hùng đã tái sinh cùng chúng ta.” Elise chỉ thẳng vào Reid. “Chính là em, Reid Frieden. Thỏa thuận bao gồm điều kiện, đó là chỉ định Anh Hùng kiếp sau phải là em.” Elise cúi đầu thở dài.
Reid nghi ngờ, “Chỉ định luân hồi... Được sao?”
“Phép thuật sẽ tự chọn ra người đang có năng lực phù hợp. Nếu mở rộng phạm vi về quá khứ, vô số người sẽ thành ứng viên, khiến việc chọn lọc trở nên quá ngẫu nhiên. Tóm lại, không thể chỉ định chính xác một cá nhân.”
Câu trả lời đã giải đáp một thắc mắc của Reid, đó là tại sao Anh Hùng không quay về thời điểm trước khi Elria quá mạnh và giết cô luôn? Theo lẽ thường thì đó là suy nghĩ hợp lý nhất, tuy nhiên, vì kiếp sau của Anh Hùng được phép thuật lựa chọn, nên nếu tái sinh về quá khứ, không có gì chắc chắn rằng Anh Hùng sẽ xuất hiện trong thời đại của Elria. Tệ hơn cả, nếu quay về quá xa, nhân loại sẽ mất đi vũ khí duy nhất có thể chống lại Ma Vương.
“Nhưng Wallus có cách.” Elise tiếp tục. “Để ở bên Elria, ông trở thành linh hồn thuần túy, nắm giữ linh hồn Anh Hùng trước khi họ tái sinh.”
“Mm… tức là ba dẫn dắt linh hồn của Anh Hùng tới thân xác mới?”
“Đại loại vậy. Nên trong trường hợp kế hoạch của Wallus thất bại và em lại trở thành Ma Vương, Anh Hùng sẽ vẫn tiếp tục lớn mạnh và nhất định sẽ vượt qua em lần này. Bằng cách đó, ít nhất thế giới sẽ tránh được số phận diệt vong.”
“Nhưng... tại sao Anh Hùng tương lai chọn tôi?”
“Vì em là khởi nguồn của những Anh Hùng.” Elise giơ ngón tay. “Qua các kiếp luân hồi, Anh Hùng thừa hưởng ký ức của tiền kiếp và nhận ra lý do tồn tại… và tin tưởng rằng có thể giao phó sức mạnh cho người khai sinh chân lý ấy.” Nụ cười dịu dàng nở trên môi cô. “Và em đã không phụ lòng họ. Em không đắm chìm vào sức mạnh, đã cứu vô số sinh linh, hoàn toàn xứng danh Anh Hùng. Ván bài này họ đặt cược đúng đấy nhỉ?”
Reid bật cười ngượng ngùng, “Ahaha, tôi mừng vì đã đáp ứng được kỳ vọng của họ, chắc vậy?”
Elise gật đầu, “Ừm, thế thì chắc là hết rồi đấy. Hai đứa có muốn hỏi thêm gì không?”
“Hmm… Một nghìn năm trước khi Elria chết vì mất đi toàn bộ ma lực ―― có phải do bọn tàn dư Altein không?”
“Khả năng cao là đúng, bởi trích xuất ma lực là công nghệ của tương lai… kể cả thời đại này hãy còn chưa có. Thêm nữa, ta có thể dễ dàng tưởng tượng ra cảnh lũ người Altein đấy chiếm đoạt ma lực của Elria về làm của riêng.”
“Aha…” Reid đồng ý, “Công nhận, nghe đúng như phong cách của bọn cầm đầu Altein mà tôi biết.”
Elise chống cằm suy nghĩ, “Nhưng như ta đã nói, đến ta cũng không biết chúng quay về quá khứ bằng cách nào. Ý là, Anh Hùng tiếp theo thì đang đây rồi, nên đúng ra thế giới của chúng không thể có Anh hùng nào khác mới phải.”
“Chẳng lẽ không còn cách nào khác để trở về quá khứ?”
“Chà, du hành thời gian đâu phải chuyện dễ dàng... Nếu đơn giản thế, Wallus đã chẳng phải giao kèo với Anh Hùng để――”
“Có lẽ chúng dùng cấm thuật,” Elria thì thầm, chậm rãi giơ tay lên. “Đây chỉ là phỏng đoán, nhưng em tin rằng cấm thuật sử dụng sinh mạng con người, hay chính xác hơn là trích xuất ‘linh hồn’ để can thiệp vào Thiên Giới.”
Reid nhướng mày, “Nhưng thế sao anh lại có thể tự do tương tác với Thiên Giới?”
“Mm... Cũng chỉ là giả thuyết thôi, nhưng em nghĩ Anh Hùng có khả năng can thiệp hợp pháp vào Thiên Giới… kiểu như được cấp phép ấy. Nên trong khi anh tự do ra vào, người khác phải dùng vũ lực.”
“Vậy hậu quả của những nghi lễ thất bại chính là do ma lực của Thiên Giới bị ép buộc lấy ra?”
“Vâng. Anh cứ tưởng tượng như là mình phá cửa để xông vào nhà người lạ nào đấy rồi bị chủ nhà đuổi đánh ý.”
“Chà, ví dụ so sánh nghe cũng... dễ hiểu thật...” Reid lẩm bẩm.
“Ai chẳng tức giận khi có kẻ lạ mặt đột nhập vào nhà mình chứ?” Elria gật gù, hoàn toàn hài lòng với suy luận của mình. Cô không hề đùa, chỉ là tình huống cô đưa ra lại quá đỗi bình thường so với tầm quan trọng của vấn đề hiện tại.
Gương mặt Elria lại trở nên nghiêm nghị. “Em có thêm một câu hỏi.”
Elise lặng lẽ quay sang, “Là gì vậy?”
“Xin hãy trả lời thành thật: Cô đã làm gì với Rufus và Totori?”
Rufus suýt mất mạng vì lời nguyền được cấy vào cơ thể. Elise cũng vừa tiết lộ rằng trong dòng thời gian gốc, Rufus và Totori có liên quan đến việc tạo ra Anh Hùng.
“Dù cô có thừa kế ký ức của ba...” Ánh mắt Elria lạnh băng che giấu cơn giận sục sôi. “Nhưng tùy vào câu trả lời, có thể em sẽ không bao giờ tha thứ cho cô.”
Elise bình thản đáp lại ánh nhìn ấy rồi thở dài, “Điều ta đã làm,” cô thừa nhận, “là cưỡng ép thay đổi cuộc đời của họ.”
“Vì họ tạo ra Anh Hùng?”
“Đúng vậy. Dù Hiền nhân Reid Frieden không tồn tại ở dòng thời gian này, nhưng nếu gặp phải bi kịch tương tự trong quá khứ chính là mất đi người thân yêu, hai người họ vẫn có thể tạo ra phép thuật ấy.”
Ở thế giới này, Rufus suýt mất đi người bạn thân Rafika dưới tay mẹ mình, người đã so sánh rồng bình thường với Vệ Long và coi chúng là vô dụng. Nhưng ở dòng thời gian trước, bi kịch ấy đã thành sự thật. Rufus mất đi người bạn thân nhất, và đã tìm cách hồi sinh Rafika bằng cấm thuật.
Còn Totori có lẽ đã sống một tương lai khác, nơi cô thất bại trong việc hồi sinh người mình yêu nên tiếp tục nghiên cứu cấm thuật. Có chung mục đích, hai người gặp nhau và dần dần thấu hiểu bí thuật “luân hồi”, cuối cùng tạo ra phép thuật mang tên Anh Hùng.
“Ta buộc phải thay đổi vận mệnh của họ ở dòng thời gian này,” Elise tiếp tục, “để ngăn hai người đó hợp tác cùng nhau vì ước nguyện của mỗi người... và không để xảy ra khả năng xuất hiện Anh Hùng thứ hai.”
Nếu không, thế giới sẽ có nhiều Anh Hùng, cho phép nhân loại không chỉ đối phó với Thảm Hoạ tương lai mà còn có thể truy sát khởi nguồn của diệt vong ―― Elria, lúc này đã trở về quá khứ.
“Nên ta lấy đi ma lực của Rufus, khiến cô ấy không thể ký khế ước hoàn chỉnh với Vệ Long. Ta cũng cho Savad một chút linh hồn của Anh Hùng để giúp Totori thực hiện cấm thuật thành công một lần duy nhất.”
Elria nhíu mày, “Em không biết phải nghĩ thế nào nữa...”
“Ta hiểu mà. Tính em vốn vậy rồi. Nói cách khác, ta đã hi sinh tương lai của họ vì em và thế giới này.”
“Vâng... Nhưng không có nghĩa hành động ấy là đúng đắn.” Vì việc này, tuổi thọ Rufus bị rút ngắn đáng kể, còn Totori phải hối hận suốt nhiều năm sau khi hồi sinh người cô yêu.
“Nhưng... cuối cùng kết cục cũng không quá tệ,” Elria khẽ thì thầm, nở nụ cười nhỏ khi nghĩ về hai người đó. Rufus tuy mất một phần tuổi thọ nhưng giờ đã chia sẻ linh hồn với Lafika, và không còn sợ bị chia cắt. Còn Totori dù mang nỗi ân hận nhưng đã hồi sinh được người yêu và sống cuộc đời không thể có ở thế giới kia. “Nên chỉ cần cô xin lỗi họ, em có thể tha thứ cho cô.”
“Nếu đó là điều em muốn, ta sẽ thành khẩn xin lỗi họ. Nhưng trước tiên...” Elise gõ ngón tay lên bàn. “Còn việc này cần giải quyết nữa.” Cô đảo mắt sang Reid. “Em có thể kể chi tiết những gì em thấy ở Cố đô Altein không?”
“Một nhóm người đeo huy hiệu Altane,” anh đáp, “do một gã tóc trắng chỉ huy và sau đó giết sạch đồng đội trên bệ thờ.”
Elise nhíu mày, “Bệ thờ và hiến tế con người... Ta hiểu rồi. Điều này củng cố cho giả thuyết chúng dùng cấm thuật, nhưng vấn đề là nghi lễ của chúng lại thành công.”
“Bình thường sẽ thất bại chứ?”
“Như Elria vừa ví von, cấm thuật cũng giống như đột nhập Thiên Giới vậy. Chưa cần biết ước nguyện có được ban hay không, kẻ xâm phạm luôn phải trả giá đắt.”
Tuy nhiên, Elise tiết lộ rằng đã giúp Totori thành công một lần bằng cách cho Savad một mảnh linh hồn của Anh Hùng. Nghĩa là khi có Anh Hùng, cấm thuật có thể đạt thành công .
Reid thở dài, “Vậy thì... thằng mặt sẹo kia đúng là Anh Hùng thật.”
Trong tàn tích dưới lòng đất, gã đàn ông tóc trắng mặc giáp đen, vung rìu chiến giống thanh đại kiếm của Reid, tự xưng là Anh Hùng ―― hóa ra không phải nói dối.
“Nếu gã tóc trắng trong báo cáo thực sự là Anh Hùng, nghĩa là phe địch đã tạo ra Anh Hùng mới.” Elise nheo mắt. “Nhưng làm sao chúng phân tích và tái tạo được phép thuật cơ chứ? Làm thế nào mà chúng triệu hồi được Thảm Hoạ của Elria sang dòng thời gian này? Chừng nào còn chưa thể giải đáp và đối phó với bọn chúng, chúng ta không thể hoàn thành mục tiêu của Wallus.”
Elise hiểu hơn ai hết khát khao cứu con gái của Wallus. Ông từng chống lại dòng thời gian chỉ để cho Elria có được cuộc sống hạnh phúc, và giờ giấc mơ ấy đang hiện hữu trước mắt Elise.
“Là người thừa kế ký ức của Wallus, ta sẽ làm mọi cách để con gái ông ấy được hạnh phúc.” Elise nở nụ cười. “Dù ta nghĩ chúng ta đã đi được nửa chặng đường rồi, nhỉ?”
Reid cau mày. “Hả? Sao cô lại cười với tôi như thế?”
“Ồ, gì đâu... Chỉ là ta vui khi thấy hai em hòa hợp thôi. Nếu ta không nhầm, hình như quan hệ của hai đứa đã có tiến triển gì đó phải hơm?” Cô chống tay lên má, nụ cười rạng rỡ hiện hữu trên môi. “Hiện tại, hai đứa chính là hiện thân của mọi điều Wallus và những người kế tục của ông hằng mong ước. Được chứng kiến điều này... ta thật sự vô cùng vinh dự đấy.”
Khi mới vào Học viện, Elise đã say sưa kể về mối tình giữa Anh Hùng và Hiền Nhân dù đã biết rõ sự thật. Lúc này, cô thực lòng xúc động khi điều không tưởng đã trở thành hiện thực, rằng Reid và Elria đang hạnh phúc bên nhau.
“Dù sao thì, chủ đề nghiêm túc đến đây là hết. Còn gì muốn hỏi nữa không? Nhớ là ta còn bận chuẩn bị cho kỳ thi tổng hợp, nên chỉ trả lời ngắn gọn thôi nhé.”
“Vậy chúng ta vẫn tổ chức thi ư?” Reid hỏi.
“Đương nhiên. Đã có ý kiến cho đình chỉ thi do vùng phía đông bị thiệt hại nặng, nhưng vì ít thương vong nên tốt nhất là cứ tiếp tục để phục hồi tái thiết lại khu vực... Dù sao, ta cũng khăng khăng như lời em dặn rồi.”
Dù chỉ là học viên, các thí sinh đều giỏi ma pháp hơn người thường. Dưới sự hướng dẫn của giảng viên ―― những pháp sư chuyên nghiệp, khu vực phía đông sẽ nhanh chóng phục hồi. Nỗ lực tái thiết thậm chí có thể thu hút khách du lịch và thúc đẩy phát triển. Về sự xuất hiện của Thảm Hoạ, một cuộc điều tra quy mô lớn hơn sẽ diễn ra sau kỳ thi.
“Dù sao thì, hai đứa chính thức được miễn thi,” Elise tiếp tục. “Hai pháp sư đặc cấp phụ trách đã xác nhận không cần kiểm tra nữa, với sự việc lần này làm bằng chứng. Nên hai em cứ thoải mái thư giãn cho đến khi kỳ thi kết thúc.”
“Phải. Chúng tôi cần sẵn sàng hành động bất cứ lúc nào,” Reid nói.
“Chính xác. Dù ta kiểu... đang đẩy hết rắc rối cho hai đứa...”
“Đừng bận tâm. Cô đã giữ lời hứa, chúng tôi cũng đồng cảm với mục tiêu của cô. Giờ đã đồng thuận, nên đương nhiên chúng tôi sẽ hợp tác.”
“Vâng. Em cũng đồng ý,” Elria khẽ nói và đứng dậy khỏi ghế.
Reid cũng đứng theo. “Dù sao thì, chúc cô may mắn với công việc của hiệu trưởng.”
“Cảm ơn... Ta thật sự cần tất cả chút may mắn có được,” Elise thở dài. “Ta còn phải chuẩn bị cho kỳ thi và lên kế hoạch chỉ đạo các học viện khác. Hơn nữa, Totori và Savad bảo có VIP từ Legnare sắp đến, nên ta còn phải bố trí lại nhân sự nữa...” Cô lẩm bẩm, mắt nhìn vô hồn vào khoảng không. Với cả một văn phòng riêng như thế, khối lượng công việc hẳn phải nặng lắm.
Để mặc cô gái trẻ quá tải với đống việc, Reid và Elria lặng lẽ rời khỏi phòng.
◇


9 Bình luận
Còn Wallus không nói như thế này: