“Hưraaah!”
Theo sau tiếng thét hùng hồn của chàng bán Elf, chuỗi xích liền rẽ ra thành năm nhánh và bùng nổ về phía trước. Dõi theo cảnh tượng này qua vai Landovail, Charon không khỏi ngây người trong giây lát.
Một siêu việt giả như Charon lẽ nào lại nao núng chỉ vì một tên phàm nhân cụt tay đang vung vẩy dây xích? Không đời nào. Nhưng điều tên bán Elf kia đang thi triển đã vượt xa cả trình độ kỹ thuật thông thường và đạt đến ngưỡng của thần kỹ.
‘Loại binh pháp quái quỷ gì thế này?’
Những sợi xích Daisy mang theo quả thực rất dày. Chúng nặng đến nỗi khi xé gió lao đi, âm thanh tạo ra sắc lạnh đến rợn người. Đáng ngạc nhiên hơn cả là cậu không chỉ điều khiển một sợi mà tận năm sợi cùng lúc—từng sợi được kẹp giữa các ngón tay và ghì chặt trong lòng bàn tay.
Dùng nhiều sợi xích làm vũ khí không phải là chuyện hiếm gặp. Charon đã sống hàng trăm năm, chả nhẽ lại chưa từng giao chiến với một đối thủ như vậy? Song, đa phần trường hợp họ thường chế tác xích thành dạng móc tay gấu hoặc nhẫn chiến. Còn tên bán Elf kia thì hoàn toàn dựa vào kỹ năng cá nhân được tôi luyện đến mức thượng thừa để thi triển thứ kỹ nghệ tinh diệu này.
“Khặc!”
Landovail chật vật tránh né những sợi xích đang lao đến với tốc độ kinh hoàng. Khác hẳn với phong thái hung hãn trước đó, hắn buộc phải chuyển sang thế phòng thủ.
Hắn đã nhận ra không thể khinh suất trước tên bán Elf điên rồ này nữa. Vết thương bao gồm nhát đâm xuyên ngực của thanh Rondel cùng vô số vết rạch chi chít trên cơ thể nếu cứ tiếp tục tích lũy thì cuối cùng sẽ trở thành đòn chí tử.
Năm sợi xích bùng nổ với tốc độ nhanh hơn cả mũi tên, di chuyển theo một quỹ đạo quái dị như thể chúng có sinh mệnh riêng. Nhìn vào biểu cảm bối rối của con thú đen, có thể thấy ngay cả những kẻ siêu việt cũng không thể dễ dàng né tránh chúng.
Trong chớp mắt, những sợi xích lại đổi hướng, quét qua vai Landovail và lao về phía High Elf sau lưng hắn.
Tuy nhưng danh hiệu Kiếm Ma không phải chỉ là hư danh.
Charon dễ dàng đánh bật năm sợi xích bằng một nhát kiếm rồi lập tức tăng tốc về phía Daisy.
Gã không tránh những sợi xích đang bay tới với tốc độ cao mà gọn gàng gạt phăng chúng. Không phải chỉ một mà cả năm sợi xích chỉ bằng một thanh kiếm.
Qua một lần giao đấu, Daisy theo trực giác đoán ra—trong hạng mục ‘kiếm’, gã ma kiếm sĩ kia là một bậc thầy mà ngay cả cậu cũng không thể sánh kịp.
‘Không được để hắn tiếp cận.’
Trận giao tranh trực diện với con quái thú khổng lồ ban nãy đã dạy cho người chiến binh một bài học. Nếu cứ đơn thuần trao đổi đòn đánh bằng kiếm và khiên thì người chịu thiệt sẽ là cậu vì những ràng buộc về giới hạn thể chất.
Ngay cả một kẻ tự tin vào sức mạnh thể chất như Daisy cũng phải gồng hết sức để chống đỡ những chấn động truyền qua tấm khiên.
Chuyện đó cũng không có gì lạ. Daisy không phải một thú nhân sở hữu thân thể cường tráng bẩm sinh, cũng chẳng phải một High Elf có thể dùng mana và aura để cường hóa cơ thể.
Chưa kể, kiếm thuật của Kiếm Ma chắc chắn không hề tầm thường. Không loại trừ khả năng gã thậm chí còn thông thạo binh thuật hơn cả Daisy. Một khi để hai tên quái vật đó tiếp cận, chẳng mấy chốc cậu sẽ kiệt sức và bị nghiền nát giữa hai tầng công kích.
Nói cách khác, Daisy phải ngăn chúng áp sát bằng mọi giá.
‘Phải giữ thế chiến đấu ở tầm trung.’
Mặc dù điều khiển năm sợi xích là việc vô cùng phức tạp, đây chính là vũ khí giúp kẻ chỉ có một cánh tay như cậu giành ưu thế trong trận chiến với số đông.
Theo đánh giá của Daisy, Landovail và Charon dường như đều thuộc kiểu siêu việt thiên về cận chiến. Miễn là không để bọn chúng áp sát, cậu hoàn toàn có thể kiểm soát thế trận theo ý mình.
Dĩ nhiên, chẳng đời nào hai kẻ đó không có phương thức tấn công tầm xa. Nhưng với kinh nghiệm dày dạn, Daisy hiểu rất rõ: bất kể đó là kỹ năng gì, chúng đều cần ít nhiều thời gian tụ lực để thi triển. Chỉ cần không cho chúng lấy một cơ hội nào để chuẩn bị thì sẽ không còn gì đáng lo.
—Xoàng!
Ở tình thế bị vây hãm bởi hai kẻ địch, nhường quyền chủ động đồng nghĩa với cái chết. Càng không được để khí thế bị áp đảo.
Vì vậy, Daisy lập tức nắm lấy và thu hồi những sợi xích vừa bị đánh bật, tiếp tục trút xuống những đợt tấn công dồn dập. Hai siêu việt giả kia dùng kiếm và sừng phá vỡ vòng vây xích, dần dần thu hẹp khoảng cách.
Kang! Kang! Kang!
Ngà và kiếm của siêu việt giả va chạm với xích Orichalcum tạo nên những tiếng vang chát chúa. Hậu chấn từ trận giao đấu khốc liệt giữa ba con quái vật khiến mặt đất bị khoét rỗng tạo thành những hố sâu lớn nhỏ, còn những cổ thụ trong rừng cũng lần lượt gãy rạp.
“Ta sẽ giết sạch lũ chúng bây!”
Ý chí sát nhân nhắm vào hai kẻ đã lăng nhục mẫu thân bùng phát không ngừng từ cánh tay duy nhất của gã chiến binh cụt tay. Hàm răng nghiến chặt đến mức lợi rớm máu vì cơn giận sục sôi.
Khi những sợi xích vướng vào nhau do dư chấn từ những cú va chạm, Daisy không dừng lại mà tiếp tục vung chúng theo đúng trạng thái rối rắm ấy. Rồi trong nhịp vung kế đến, khi các mắt xích tự tháo gỡ trong quá trình chuyển động, cậu lập tức nối tiếp bằng những đòn liên hoàn. Đó chính là nghệ thuật tận dụng độ đàn hồi nảy ra từ những cú va chạm để duy trì thế công không ngắt quãng.
Chỉ với một lần vung tay, năm sợi xích sắc bén xé toạc không khí và giáng xuống năm đợt tấn công ác liệt. Người chiến binh lặp đi lặp lại hành động đó không ngừng nghỉ. Sức cản mạnh đến từ thứ vũ khí kỳ dị này khiến hai siêu việt giả chẳng thể nào thu hẹp khoảng cách như ý muốn.
Trận chiến giằng co giữa công kích điên cuồng và phòng thủ một chiều kéo dài hàng chục lượt giao tranh. Không chịu nổi sự bức bối ấy, Landovail quát lớn gọi Charon.
“Charon, bịt tai lại!”
Nghe thấy lời nhắc của Landovail, Charon gật đầu và lập tức tập trung aura vào hai bên tai. Giọng rống oai vệ ấy là dấu hiệu cho thấy một bí kỹ của tộc thú nhân sắp được kích hoạt.
Daisy cũng nhanh chóng nhận thấy điều này. Âm lượng vang vọng cỡ đó là một lời cảnh báo. Nếu không phải điếc bẩm sinh thì sao có thể không nhận ra? Cậu không biết đối phương sắp tung ra chiêu thức gì nhưng rõ ràng nếu không bịt tai cậu sẽ gặp nguy hiểm.
'Chết tiệt!'
Một tia tuyệt vọng thấp thoáng trên gương mặt của người đàn ông. Đương nhiên là nếu bịt tai lại, cậu sẽ mất đi khả năng điều khiển chuỗi xích, thế trận sẽ lập tức bị đảo lộn. Thứ duy nhất cậu có thể làm là quật những sợi xích với tốc độ nhanh nhất có thể nhằm ngăn không cho con thú kia có cơ hội mở miệng.
“UAAAAAHHH!!!”
Khí thế bùng lên từ tiếng gầm của gã cụt tay mãnh liệt đến mức những sợi xích bắt đầu cuốn quanh và nhấn chìm hai người đàn ông trong bão lốc. So với Charon, Landovail có thân hình đồ sộ và chậm chạp hơn, rốt cuộc không thể tránh khỏi việc lãnh vài đòn. Trên thân thể hùng mạnh của hắn từng vết rãnh sâu bắt đầu xuất hiện.
Song ngay cả điều này cũng có giới hạn. Và quan trọng hơn cả là Daisy đã gặp sai đối thủ. Xét về độ dai và lì đòn trong số những kẻ siêu việt thì chẳng ai có thể sánh với con dã thú Landovail. Hắn là kẻ đã quá quen với sự giày vò của đau đớn.
Vậy nên Daisy phản kháng kịch liệt đến mức nào cũng đều vô ích. Không lâu sau, miệng của con thú kia dần mở ra.
< ROAHHHH!!! >
Đây không đơn thuần là một tiếng gào vì bức bối hay nỗi đau giãy chết. Chấn động âm ba ngắn ngủi đã gieo rắc thương tổn chí mạng cho mọi sinh vật bên trong khu rừng.
Hiện tượng cộng hưởng lan tỏa khắp nơi không phân biệt bạn hay thù, quét sạch tất cả sinh vật có cơ quan thính giác trong tầm ảnh hưởng.
Và người lãnh trọn cơn ác mộng này không ai khác chính là Daisy—kẻ đứng gần Landovail nhất.
'KHAAAGHH!!!'
Máu phụt ra như suối từ hai bên tai của gã bán Elf. Vì là chấn động gián tiếp không đâm vào cổ hay động mạch nên cậu không gục ngay nhưng lượng máu mất đi là quá lớn. Ý thức của Daisy nhanh chóng trở nên mơ hồ—điềm báo của một cái chết do sốc mất máu.
Daisy cảm thấy kỳ lạ. Cậu chưa hề trực tiếp trúng đòn, vậy mà cơ thể đã dần mất đi chức năng. Nhưng dù có thế nào đi nữa cậu cũng phải trụ vững. Là con trai trưởng của một người phụ nữ vĩ đại, cậu không thể để mình gục ngã và bị gắn mác chẳng thể bảo vệ nổi gia đình.
'Haa… haa…!'
Nhận thấy lưu lượng máu đang giảm sút nghiêm trọng, Daisy tăng cường hít thở để ngăn chặn tình trạng thiếu oxy. Nếu không tối đa hóa lượng không khí hấp thụ, cậu sẽ chết vì ngạt thở trước.
'Kghhh…!'
Daisy mở trừng mắt, dồn toàn bộ sức lực co rút cơ bắp lại hết mức có thể. Để giảm nguy cơ tử vong do sốc mất máu, cậu buộc phải tự cầm máu bằng cách này.
Daisy tốn bao lâu để ổn định lại cơ thể? Có lẽ chưa đến vài giây. Nhưng với một kẻ siêu việt, dù chỉ một kẽ hở nhỏ cũng đồng nghĩa với cái chết.
Khi thị giác của gã bán Elf vừa mới hồi phục—
- Rắc!
Âm thanh khủng khiếp vang lên từ bên trái cơ thể Daisy. Bởi đó là bên đã mất đi cánh tay, xương sườn và cơ răng trước nhanh chóng bị ép bẹp đến biến dạng. Gã bán Elf không thể chống đỡ được đòn nghiền nát của con thú hoang và lập tức bị bắn văng sang hướng ngược lại.
–ẦM!
“Ukh…”
Nôn mửa, chóng mặt, đau bụng, đau cơ. Hầu hết cơn đau do chấn thương gây ra lan tràn khắp toàn thân. Daisy thậm chí còn không thể hét lên bởi nỗi đau vượt quá sức chịu đựng.
‘Chết.’
Duy nhất một từ này hiện qua trong tâm trí của người đàn ông có thân thể tàn tạ như một tấm giẻ rách. Daisy run rẩy trong cơn co giật toàn thân, suy nghĩ cũng bắt đầu ngưng trệ.
‘Hả…?’
Một câu hỏi ngờ nghệch trượt khỏi kẽ môi. Daisy đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm đến lạ.
‘……’
Không lâu sau đó, cơn đau dữ dội bị thay thế bởi một cơn buồn ngủ dần tăng lên. Thế giới trước mắt chàng bán Elf từ từ tối sầm lại.
Sự yên tĩnh đang len lỏi đến bên cậu là cái chết hay giấc ngủ? Chính bản thân Daisy cũng chẳng thể phân biệt.
Chỉ chắc chắn rằng cậu đang buồn ngủ hơn bao giờ hết.
Giống như một đứa trẻ gật gù trong vòng tay ấm áp của vị thượng tiên tóc trắng khi xưa, lang thang theo những làn sóng của giấc mộng êm đềm.
Trong tâm trí của gã đàn ông đã trưởng thành, ký ức thời thơ ấu bên mẹ trôi qua như một thước phim chậm rãi.
Tại sao hương thơm của mẹ lại tràn ngập nơi này?
Người con cả ngốc nghếch không có cách nào để tìm ra câu trả lời.


3 Bình luận