Trở Thành Con Gái Nuôi Bấ...
Tôi Là Cá Ướp Muối
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tạm Thời Để Đó

Chương 1.0: Buổi Tiệc Bí Ẩn

3 Bình luận - Độ dài: 2,024 từ - Cập nhật:

Ngưu Ma Vương là một trong tám Ma Vương đầy uy quyền trấn giữ tầng đầu của Vực Sâu Vĩnh Cửu. Hắn thống lĩnh bình nguyên quỷ Nefarion nằm ở Bắc địa hoang vu.

Hôm nay, tại cung điện tráng lệ của hắn, một buổi tiệc linh đình chưa từng thấy trong lịch sử được tổ chức với quy mô lớn đến mức vài Ma Vương khác cũng tò mò kéo đến tham dự. Không ai đoán ra ý đồ thực sự đằng sau sự kiện này, trừ một người duy nhất.

Nina ngáp dài rồi nằm dài trên chiếc giường rộng mênh mông. Nó êm ái đến mức khiến nàng chỉ muốn ngủ quên cả đời. Giờ đây nàng không còn là “hắn” như trước nữa. Nina uể oải ngước mắt lên trần nhà nơi chiếc đèn chùm khổng lồ lấp lánh tỏa ánh sáng vàng nhạt dịu dàng.

Nhìn ánh sáng lung linh ấy, lòng nàng lại nặng trĩu. Đầu óc quay cuồng với vô số câu hỏi về cuộc đời. Mới vài tiếng trước, nàng vẫn còn là một lập trình viên chăm chỉ, miệt mài cắm mặt vào màn hình suốt đêm. Khi cơn mệt mỏi ập đến, nàng pha một cốc cà phê đen định uống để tiếp tục chiến đấu. Nhưng rồi một cơn đau tim bất ngờ kéo tới khiến nàng ngất xỉu. Lúc tỉnh lại, nàng đã thấy mình ngồi trên một chiếc kiệu xa hoa lộng lẫy đang lắc lư di chuyển giữa một thế giới giống hệt địa ngục trong truyền thuyết. Xung quanh là lũ ác ma gầm gừ vừa hộ tống vừa kéo kiệu đi.

Nhưng đó chưa phải tất cả.

Chiếc kiệu dừng trước một cung điện đồ sộ. Nina bị lôi ra rồi được “tiếp đón” bởi một gã tự xưng Ngưu Ma Vương. Đúng như cái tên, hắn là một con quỷ lai trâu với thân hình vạm vỡ, đôi mắt đỏ rực như lửa cháy và cặp sừng nhọn hoắt trông đáng sợ. Nina thầm nghĩ: “Phen này chết chắc. Chắc bị ăn thịt ngay tại chỗ mất.”

Thế nhưng mọi thứ lại rẽ sang hướng không ai ngờ tới. Vừa nhìn thấy nàng, Ngưu Ma Vương đột nhiên khóc òa lên. Nina ngơ ngác nhìn thứ chất lỏng nóng bỏng như dung nham chảy ra từ mắt hắn. Nàng tự hỏi liệu đó có phải nước mắt không nhưng rồi tự nhủ chắc cũng chẳng sao đâu. Chưa kịp hoàn hồn, hắn đã lao tới ôm chặt lấy nàng rồi tuôn một tràng dài những lời vô nghĩa mà nàng chẳng hiểu nổi. Cuối cùng, hắn kết thúc bằng một câu khiến nàng sững sờ: muốn nhận nàng làm con nuôi!

Và như một điều hiển nhiên, bữa tiệc bí ẩn kia hóa ra là để chào mừng tiểu công chúa mới của Bắc địa—chính là nàng, Nina.

“Haizz! Đáng lẽ mình nên nghe lời bác sĩ, bớt thức khuya đi một chút thì đâu đến nỗi này.”

Nina thì thầm với chính mình. Nhưng ngay sau đó, mặt nàng tối sầm như đáy nồi.

Nàng vẫn chưa thể làm quen với giọng nói của cơ thể mới này. Thử tưởng tượng xem: một gã lập trình viên suốt ngày cắm đầu vào công việc nay bỗng đầu thai vào thân xác một thiếu nữ ngọt ngào đáng yêu. Cảm giác ấy với Nina thật sự không thể chịu nổi!

“Còn cái bảng số liệu kia là cái quái gì? Chẳng lẽ đây là thế giới game sao nổi?”

Nina tự hỏi khi liếc về phía bảng mờ ảo lơ lửng cuối giường. Nàng đã phát hiện nó từ sớm nhưng lúc đó tình cảnh rối loạn nên chẳng buồn để ý.

Nàng chắc chắn chỉ mình mình thấy được thứ đó. Bằng chứng là khi đám quỷ xông vào kiệu lôi nàng ra, không con nào thèm liếc tới cái bảng to đùng kia.

Dù sao thì giờ cũng chẳng có gì làm trong căn phòng này, nàng cũng chẳng dám ra ngoài. Nina bật dậy, quyết định xem kỹ thông tin trên cái bảng trạng thái kỳ lạ ấy.

Tên: Nina

Chủng tộc: Bán Quỷ

Tuổi: 15

Ma lực: 1

Kỹ năng: Trống

Xem xong bảng trạng thái, khóe miệng Nina giật giật. Thuộc tính thế này không phải yếu mà là rác rưởi chính hiệu!

Điều đặc biệt duy nhất có lẽ là chủng tộc Bán Quỷ của nàng. Nhưng ngoài đôi sừng nhỏ xinh mọc trên đầu ra thì nàng chẳng thấy gì nổi bật.

Rồi Nina để ý tới một góc bảng có chức năng giống túi đồ. Khi chạm vào, một kho vật phẩm hiện ra với những ô trống rỗng. Kèm theo đó là chú thích dài dòng về phẩm chất đồ vật: màu trắng là phổ thông, vàng là truyền thuyết, đại loại vậy.

“Ồ? Cũng không hẳn là tay trắng nhỉ.” Nina thoáng ngạc nhiên rồi lẩm bẩm.

Ở mấy ô cuối kho đồ, nàng phát hiện một vật phẩm. Chính xác hơn là một cây đèn. Nhưng phẩm chất của nó lại lạ lùng: màu xám, không khớp với bất kỳ cấp bậc nào trong chú thích.

Dù chẳng hiểu gì, Nina vẫn dựa vào kinh nghiệm chơi game bao năm. Nàng đưa tay chạm vào cây đèn. Ngay lập tức, thông tin của nó hiện lên.

Đó là ‘Đèn Thần’, phẩm chất không rõ. Tên gọi gợi lên một câu chuyện quen thuộc trong đầu nàng, nhưng sự chú ý nhanh chóng chuyển sang dòng chú thích bên dưới.

“Tiền tài có thể lung lay mọi thứ.”

“Chỉ có vậy thôi sao?” Nina lẩm bẩm với vẻ mặt ngơ ngác.

Nàng đã hy vọng thứ này sẽ mang lại chút gì đó hữu ích. Dù sao có còn hơn không. Nhưng hóa ra nàng chẳng thể lấy nó ra. Theo chú thích, chỉ cần nghĩ trong đầu là vật phẩm sẽ xuất hiện trước mặt. Vậy mà khi Nina thử với cái đèn này, thứ nàng nhận được chỉ là một dòng thông báo hiện lên trên bảng.

“Chưa đủ điều kiện để kích hoạt vật phẩm!”

Đến lúc này, nàng bắt đầu nghi ngờ liệu có một thế lực nào đó đang cố tình trêu đùa mình để mua vui không. Nhưng suy nghĩ ấy nhanh chóng bị cắt ngang. Một tiếng gõ cửa vang lên từ phía cửa phòng.

“Tiểu công chúa, bọn ta mang quần áo đến cho ngài đây. Xin ngài mở cửa ạ.”

Giọng nói rõ ràng vang lên từ phía sau cánh cửa. Đó là giọng nữ, nhẹ nhàng và dễ nghe. Điều kỳ lạ là thứ ngôn ngữ xa lạ ấy lại hoàn toàn dễ hiểu với Nina. Không chỉ lần này, mà cả khi Ngưu Ma Vương hay đám quỷ lôi nàng tới đây cũng vậy.

Giọng nói ấy dịu dàng thật, nhưng chẳng đảm bảo vẻ ngoài cũng dễ chịu. Ở cái nơi quái đản này, Nina chưa gặp sinh vật nào vừa mắt theo thẩm mỹ của mình. Vậy nên nàng chọn cách im lặng.

Một giây trôi qua.

Hai giây.

Rồi vài phút.

“Tiểu công chúa, mong ngài mở cửa. Ma Vương đã ra lệnh ngài nhanh chóng thay đồ để xuống dự tiệc. Bọn ta chỉ là đầy tớ, xin ngài đừng làm khó.”

Giọng nữ ấy lại vang lên, vẫn nhẹ nhàng như trước, không hề có chút bực bội. Nhưng Nina vẫn im lặng.

Thời gian lặng lẽ trôi. Nina đứng chôn chân trong căn phòng lộng lẫy, thậm chí chẳng dám thở mạnh.

Đột nhiên, giọng nói ấy cất lên lần nữa.

“Xin thứ lỗi.”

Lời vừa dứt, cánh cửa chắc chắn bật mở. Ba bóng dáng bước vào. Người đi đầu là một nữ quản gia với da đỏ, mái tóc nâu dài, khác hẳn giọng nữ ban nãy. Theo sau là hai nữ hầu, dáng vẻ nhẹ nhàng nhưng mang nét kỳ dị đặc trưng của nơi này. Một người có đôi tai dài nhọn hoắt như dơi, kẻ còn lại sở hữu làn da xanh nhạt lấp lánh dưới ánh đèn. Cả hai cúi đầu, tay bưng khay đựng quần áo lộng lẫy, chờ đợi phản ứng từ Nina.

Nhìn những bộ trang phục lộng lẫy, nổi bật nhất là chiếc váy đen tuyền, Nina bất giác sững sờ. Không phải vì chúng đẹp, mà vì chúng khiến nàng cảm thấy như linh hồn mình vừa hóa đá.

“Tiểu công chúa, ngài sao vậy? Nếu trang phục không vừa ý, bọn ta có thể đi lấy bộ khác. Hoặc bắt tên thợ may làm lại cho đến khi ngài hài lòng. Đây là lệnh của Ma Vương.”

Nữ quản gia lên tiếng khi thấy vẻ mặt đờ đẫn của Nina.

“Không… không phải thế. Chỉ là nếu ta nói bộ đồ đang mặc đã đủ tốt rồi, có cần thay không?”

Nina đáp, tiện thể bịa ra một lý do vừa thoáng qua đầu.

Nghe vậy, nữ quản gia chuyển ánh mắt sang bộ trang phục Nina đang mặc, quan sát kỹ lưỡng.

Trước mắt bà là một thiếu nữ với mái tóc trắng uốn lượn mềm mại, đôi sừng nhỏ nhô lên trên đầu. Đôi mắt nàng đỏ thẫm, lấp lánh như hồng ngọc. Nhưng thứ nàng đang mặc chẳng thể gọi là quần áo. Đó chỉ là vài mảnh vải rách rưới được khâu vá thủ công, loang lổ vết bẩn.

Nữ quản gia lắc đầu không chút do dự rồi cất giọng nghiêm nghị.

“Ngài không thể mặc thứ này được, thưa Tiểu Công Chúa. Buổi tiệc hôm nay quy tụ nhiều thế lực lớn ở Bắc địa, thậm chí có cả vài Ma Vương khác. Ngài là nhân vật chính, đại diện cho danh dự của Ngưu Ma Vương đại nhân. Nếu không thể hiện tốt, thanh danh của ngài ấy sẽ bị ảnh hưởng. Hơn nữa, ngài cần tắm rửa trước khi thay đồ.”

Nói xong, bà bắt đầu tiến về phía Nina.

“Không! Ta không muốn đi đâu hết! Ngươi không thể ép ta! Ta là Tiểu Công Chúa của Bắc địa đấy!”

Nina hoảng loạn lùi lại vài bước, miệng gào lên. Nàng quyết không để chuyện kinh khủng này xảy ra, thậm chí lôi cả danh phận Tiểu Công Chúa ra làm lá chắn.

Quả nhiên, câu nói ấy có tác dụng. Nữ quản gia khựng lại ngay khi nghe đến “Tiểu Công Chúa”.

Thấy vậy, ánh mắt Nina lóe lên tia hy vọng. Nhưng niềm vui ngắn chẳng tày gang. Chỉ vài giây sau, nữ quản gia tiếp tục bước tới, vừa đi vừa nói.

“Sau buổi tiệc, ta sẽ đến tạ tội với ngài. Giờ thì phiền ngài hợp tác.”

Lời vừa dứt, bà đã đứng ngay trước mặt Nina. Nàng không còn đường lui khi lưng đã chạm tường.

“Đừng! Không!!”

Như một hiệp sĩ trong truyện, nữ quản gia dễ dàng túm lấy Nina với sức mạnh vượt trội. Bà bế nàng theo kiểu công chúa, đưa thẳng đến bồn tắm.

Một màn “tra tấn” bắt đầu. Nina bị lột sạch mớ vải rách trên người. Nữ quản gia dùng đôi tay thô ráp kỳ cọ từng ngóc ngách trên cơ thể nàng cho đến khi sạch bóng.

Nhưng đó chưa phải kết thúc. Nina bị ép mặc bộ váy mới trong sự phản kháng yếu ớt.

Giờ đây, nàng ngồi trước gương, ánh mắt thất thần nhìn hình ảnh phản chiếu. Gương mặt nhỏ nhắn với đôi mắt đỏ rực như ngọn lửa ác ma, mái tóc trắng bồng bềnh được chải chuốt kỹ càng, đôi sừng nhỏ lấp ló đầy kiêu ngạo. Bộ váy đen tuyền ôm sát cơ thể, viền bạc lấp lánh, toát lên khí chất vừa bí ẩn vừa nguy hiểm.

Đây đích xác là hình tượng tiểu thư ác ma trong phim ảnh mà Nina từng thấy qua, và giờ nàng đã có “cơ hội” để hóa trang.

1.0/1.2

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

Có pk loli ko là loli đúng ko🐧
Xem thêm
CHỦ THỚT
AUTHOR
Yé 🐧
Xem thêm