Trùng Sinh Rồi Mới Phát H...
Tào Man Quân | 曹瞒君
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 03: Cao Trung

Chương 22: Vì hạnh phúc của Duyên Duyên (C152)

12 Bình luận - Độ dài: 2,028 từ - Cập nhật:

    "Sao rồi... A Phương, cậu chịu được không?"

    "Chịu được chịu được, lực như này là vừa đủ mà!"

    Đây là lần đầu tiên Hạ Duyên giúp người khác đạp lưng. Tất nhiên vì cô cũng từng xem tin tức về việc ai đó giúp đạp lưng rồi làm gãy xương sườn nên cô cũng không dám dùng lực quá mạnh.

    Hạ Duyên chỉ dùng một chân đạp lên lưng Mai Phương mà xoa xoa qua lại. Nghe thấy tiếng rên rỉ thoải mái của Mai Phương, cô liền cảm thấy vô cùng hài lòng.

    "Có thể dùng lực mạnh hơn chút nữa nha, hay là dùng cả hai chân đạp lên luôn đi!"

    "Tớ... tớ không làm đâu! Nhỡ đâu làm hỏng lưng cậu thì sao? Chắc chắn Hữu Hề sẽ trách tớ mất."

    Lúc này trong lòng Hạ Duyên đang nghĩ, nếu có một công cụ giống như thanh xà trong chương trình đạp lưng trên TV thì tốt biết mấy. Cô có thể treo mình lên thanh xà, kiểm soát lực đạp dưới chân.

    Nhưng cứ đạp lên lưng Mai Phương như thế này, cảm giác cũng khá tốt...

    Hạ Duyên vì quá phấn khích nên trong chốc lát quên mất bản thân, sao đó không chú ý lực đạp, khiến Mai Phương kêu đau oai oái.

    "Dừng lại... Cậu làm tớ đau quá, Duyên Duyên."

    "Không mau bỏ chân ra thì đừng trách tớ không lịch sự với cậu nữa đấy!"

    Nhạc Hân Di trong phòng nghe thấy tiếng động, bất chấp sự ngăn cản của Bành Tuyết chạy ra xem. Kết quả chỉ thấy Mai Phương đè Hạ Duyên xuống, dùng lực kéo cánh tay cô về phía sau, thực hiện một động tác massage kiểu Thái rất chuẩn.

    (Kiểu ngồi quỳ lên phần chân hoặc mông của đối phương, sau đó kéo căng hai tay ra. Giúp duỗi lưng khá tốt)

    Tuy nhiên Hạ Duyên là dân tập nhảy nên độ dẻo dai của cơ thể vốn đã rất tốt. Sự "tra tấn" này của Mai Phương chỉ khiến cô cảm thấy vô cùng kích thích.

    "Các cậu... các cậu đang làm cái trò quỷ quái gì vậy hả! Thật là đồi bại mà! Đáng sợ quá!"

    Nhạc Hân Di vừa mắng vừa lấy tay che mặt, nhưng vẫn không nhịn được hé một kẽ hở để lén nhìn.

    Cuộc sống cấp ba của họ thật phong phú quá đi mất!

    Ngay cả khi mình và Tiểu Tuyết ở đây mà còn có thể xảy ra chuyện như vậy rồi. Nếu không có bọn mình thì căn nhà này sẽ biến thành cái gì đây chứ? Mình không dám tưởng tượng nữa rồi...

    Dù là Mai Phương đề nghị massage trước, nhưng kết quả lại khá tốt.

    Hôm nay tiến triển của Hạ Duyên khá thuận lợi, cảm giác như đã kéo gần khoảng cách với A Phương hơn.

    Đáng lẽ phải vui vô cùng mới đúng.

    Nhưng khi cô vừa tắm xong bước ra, lại vừa nhìn thấy Lâm Hữu Hề từ phòng Mai Phương đi ra.

    ...

    Hai người họ vẫn chào hỏi thân thiện như thường lệ, nhưng Hạ Duyên lại không dám hỏi Lâm Hữu Hề chuyện gì đã xảy ra.

    Là... đã làm gì vậy?

    Nạp thêm siêu năng lượng chăng?

    Hehe... Hữu Hề cũng quá vội vàng rồi nha.

    Chỉ mới hai ngày không "dính dính" với nhau thôi mà.

    Chỉ là như vậy thôi sao?

    Chỉ là như vậy thôi mà...

    Ôi, mình có tư cách gì mà nghi ngờ người khác vậy chứ. Bản thân mình cũng không nhịn được mà đang lén "ăn vụng" còn gì.

    Lần đầu tiên Hạ Duyên chứng kiến Lâm Hữu Hề và Mai Phương "dính dính" vào nhau cô đã vô cùng chấn động. Vì cô không ngờ rằng khi Hữu Hề nạp năng lượng A Phương, cậu ấy lại bị Hữu Hề khống chế đến mức ngoan ngoãn như vậy.

    Cảm giác như mình mới thật sự bắt đầu hiểu về Hữu Hề vậy.

    Lâm Hữu Hề trước mặt người ngoài là một học bá lạnh lùng cao ngạo, ít nói, nhưng trước mặt Hạ Duyên và Mai Phương lại rất dịu dàng.

    Tuy nhiên nếu suy nghĩ kỹ lại, thì sự dịu dàng mà Hữu Hề dành cho mình và dành cho A Phương hình như cũng có chút khác biệt...

    Hữu Hề tắm xong rồi lên giường, Hạ Duyên lập tức áp sát vào ôm lấy cô ấy.

    "Đang ngửi gì vậy hả? Ngửi xem trên người tớ có mùi của A Phương không phải không?"

    Hạ Duyên bị Lâm Hữu Hề nói trúng tim đen, lập tức có chút ngại ngùng.

    Nhưng lần này cô ấy cũng trở nên thẳng thắn hơn, chỉ thấy cô ấy gật đầu nói:

    "Tối nay tớ thực ra đang giúp A Phương đạp lưng, A Phương nói cậu ấy rất mệt, nên... tớ đã giúp cậu ấy đạp vài cái."

    "Ra là vậy..." Lâm Hữu Hề khẽ mỉm cười, "Không trách A Phương kêu to như vậy. Lúc nãy tớ đang tắm cũng nghe thấy. Lưng cậu ấy có một vùng phản ứng, chạm vào là sẽ phản ứng rất mạnh."

    "Thật... thật vậy sao? Sao mà cậu biết được?"

    Lâm Hữu Hề đưa tay vào trong áo của Hạ Duyên. Cảm giác lạnh lẽo khiến cô ấy không nhịn được mà rùng mình, nổi hết cả da gà.

    "Là như thế này này... rồi như thế này nữa... Sau đó cho A Phương biết sự lợi hại của tớ đấy."

    "Được rồi được rồi... Hữu Hề cậu thật sự rất lợi hại! Tớ phục cậu rồi, phục cậu rồi mà hu hu... tha cho tớ đi!"

    Sau một hồi ồn ào, hai người cuối cùng cũng chịu yên lặng trở lại.

    Hạ Duyên ôm lấy Lâm Hữu Hề thơm tho mềm mại, cũng rất thoải mái chìm vào giấc ngủ ngọt ngào.

    Mặc dù cảm giác lén lút rất kích thích.

    Nhưng cảm giác không giấu diếm, không nghi ngờ lẫn nhau vẫn là tốt nhất.

    Mình không muốn vì một A Phương mà làm Hữu Hề của mình không vui đâu...

    Thực ra, việc Hạ Duyên và Lâm Hữu Hề thỉnh thoảng lén lút đi "ăn vụng" thì đôi khi cả hai đều hoặc là nhìn thấy, hoặc nhận ra, hoặc phát hiện.

    Nhưng phần lớn thời gian này thì cả hai đều chọn cách xử lý ngầm hiểu, để lại cho đối phương một chút không gian ấm áp.

    Một mặt là do sự tin tưởng vô điều kiện vào Mai Phương, mặt khác cũng là sự trân trọng tình cảm giữa hai người nên cũng không ra mặt ngăn cản.

    Bởi xét cho cùng mà nói, nếu không làm gì cả, chỉ ngồi đợi Mai Phương đến tỏ tình với mình... thì như vậy thật sự có chút cô đơn...

    Suy nghĩ của con gái vẫn cần được quan tâm và thỏa mãn chứ!

    Ngày thứ ba của kỳ nghỉ Quốc Khánh, mọi người cùng nhau đi xe đến tham gia buổi biểu diễn tại lễ hội âm nhạc. Đây là buổi hòa nhạc được tổ chức bởi các ban nhạc indie. Vì hôm nay khó bắt taxi nên mọi người đã cùng nhau đi xe buýt.

    Thực ra văn hóa ban nhạc trong nước chưa bao giờ thịnh hành, huống chi bây giờ nhạc điện tử lại đang nổi lên. Nhiều người đều tự mình sáng tác và làm nhạc.

    Cũng không biết Hạ Duyên làm thế nào mà lại tìm được đường tham gia lễ hội âm nhạc trên mạng, cũng khó cho cô ấy quá rồi.

    Trên đường đi, Bành Tuyết và Hạ Duyên hỏi về tiến triển mối quan hệ đêm qua.

    "Thật sự rất lợi hại nha. Ở nhà mà cũng làm được chuyện như vậy luôn."

    "He he... cũng không có gì đâu mà..." Hạ Duyên gãi đầu.

    "Này, đừng nói là cậu thật sự nghĩ tớ đang khen cậu nha!"

    Bành Tuyết gõ nhẹ vào đầu Hạ Duyên.

    "Những chuyện như vậy trong mười năm qua, cậu và A Phương cũng đã làm không ít rồi còn gì! Muốn chinh phục được cậu ấy không phải chỉ cần vài lần nhõng nhẽo là được đâu."

    "Vậy... vậy phải làm sao đây? Phức tạp quá đi mất."

    "Những hành động thân mật mang tính biểu tượng hơn mới có thể khiến A Phương nhận ra ai là người cậu ấy thật sự yêu chứ. Ví dụ như... "KISS" là một hành động thân mật rất đặc trưng nha."

    "Nhưng... nhưng làm sao được chứ!"

    Hạ Duyên cố tình hạ thấp giọng, "Như vậy gần như là tỏ tình rồi còn gì. Tớ và Hữu Hề có thỏa thuận không làm những chuyện như vậy đâu. Ít nhất cũng phải để A Phương tự làm."

    "Sao mà tớ không nhận ra chứ... Ý tớ chính là vậy đó."

    Bành Tuyết nói nhỏ với Hạ Duyên, "Cậu không thể chủ động "KISS" Mai Phương, nhưng không có nghĩa là cậu không thể dụ cậu ấy chủ động "KISS" cậu đúng chứ? Trong trường hợp đó, cậu chỉ là bị A Phương ép buộc thôi mà. Không phải lỗi của cậu đúng chưa nè?"

    "Ừm... ừm... nhưng... nếu A Phương ghét tớ thì sao.."

    "Điều đó tùy thuộc vào cách cậu xử lý lúc đó." Bành Tuyết mỉm cười, "Nếu quá cố ý thì chắc chắn sẽ khiến Mai Phương không thích đâu, nhưng nếu để mọi thứ diễn ra tự nhiên thì sẽ rất tuyệt."

    "Hơn cả bạn bè, nhưng chưa phải là người yêu. Hai người đang trong giai đoạn mập mờ, cùng nhau xem một bộ phim lãng mạn ấm áp. Rồi đến lúc tình cảm dâng trào, hai người vô thức nắm tay nhau và nhìn nhau, rồi..."

    Cô giáo Bành đang miêu tả cảnh tượng mà cô ấy mong muốn được thấy, thì từ ghế ngồi đằng sau, cái đầu nhỏ của Nhạc Hân Di đột nhiên ló ra. Hạ Duyên vội vàng thu người lại, ánh mắt hướng ra ngoài cửa sổ, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.

    "Hai người lại đang bàn bạc chiến thuật "baby" gì đấy nữa à?"

    Nhạc Hân Di tức giận nói: "Tớ đã nói rồi mà. Duyên Duyên vốn là một cô gái rất đứng đắn, nhưng suốt mấy ngày nay toàn có những hành động kỳ lạ thôi. Quả nhiên là do Bành Tuyết cậu đang xúi giục mà."

    "Đây không gọi là xúi giục nha. Đây là thảo luận bình thường về chuyện tình cảm."

    Bành Tuyết liếc Nhạc Hân Di một cái, "Nếu thật sự cảm thấy khó chịu, vậy cậu tự đi tìm lớp trưởng Lâm của cậu mà bàn chiến thuật đi."

    "Lớp trưởng của tớ vốn đã rất giỏi rồi. Không cần tớ dẫn dắt nhá."

    Bành Tuyết nghe xong thở dài, "Cậu đúng thật là đáng thương mà, Tiểu Di."

    "Cậu mới đáng thương. Cả nhà cậu đều đáng thương!"

    "Tớ cảm thấy sau này tớ có thể viết một cuốn sách, tên sách sẽ là《Cuộc đời bị ghét bỏ của Tiểu Di》."

    "Bành Tuyết! Cậu thật đáng ghét!" Nhạc Hân Di tức giận mắng.

    Nhạc Hân Di bên cạnh Lâm Hữu Hề hoàn toàn không có sức chiến đấu và cũng không tạo thành mối đe dọa thực sự nào.

    Nhưng cũng như Nhạc Hân Di đã nói, lớp trưởng Lâm hiện tại đã tiến hóa đến mức khó lường thật sự.

    Mỗi lần cô ấy và Mai Phương ở bên nhau đều tỏa ra khí chất chính cung của một nữ chính. Đem so với Duyên Duyên thì rõ ràng là bị lép vế mà.

    Tuy nhiên, có mình ở bên giúp đỡ... tin rằng Duyên Duyên sẽ sớm đạt được thành công thôi.

    Xin lỗi nhé, Hữu Hề! Mặc dù tớ cũng không ghét gì cậu cả... nhưng vì hạnh phúc của Duyên Duyên, chỉ có thể làm cậu chịu thiệt thòi rồi!

    Rõ ràng, Bành Tuyết rất tự tin vào thao tác này của mình.

Bình luận (12)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

12 Bình luận

quá đồi bại không thể chấp nhận được
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Khụ, nay 17/03 tạm đủ 5 chương rồi. Mình sẽ đi chợp mắt 1 giấc. Có thể đêm sẽ có tiếp
Xem thêm
noooooooooooooooooooooooooooooooo, định săn tem mà chính trans là cái người comment đầu chứ, tại seooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooo 8===D_| ̄|○
Xem thêm
trans đăng nhầm 2 chương 22 kìa
Xem thêm
Xem thêm 4 trả lời