Trùng Sinh Rồi Mới Phát H...
Tào Man Quân | 曹瞒君
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 03: Cao Trung

Chương 05: Tên của Studio (C135)

16 Bình luận - Độ dài: 2,387 từ - Cập nhật:

    Đầu năm 2011 Weixin vừa mới ra mắt, thanh toán di động vẫn còn trong giai đoạn sơ khai. Việc đăng ký thanh toán di động online không phải là chuyện dễ dàng, vẫn phải đến ngân hàng để làm thủ tục.

    Việc này Mai Phương đã hoàn thành từ kỳ nghỉ hè, vì vậy cậu có thể sử dụng Taobao để đặt mua laptop của mình chỉ bằng việc lên mạng.

    Tuy nhiên, logistics thời đó không thể kỳ vọng quá nhanh. Ba chiếc Alienware M11X mà Mai Phương đã chi 40.000 tệ để mua từ Thượng Hải vận chuyển đến Giang Thành mất đúng một tuần. Đến tận cuối tuần đầu tiên đi học mới được giao.

    Còn nhiệm vụ thông báo cho dì Lương rằng "trường phát máy tính" thì do Lâm Hữu Hề đảm nhận.

    Trong mắt mẹ kế, Lâm Hữu Hề luôn là một đứa trẻ ngoan ngoãn, học giỏi và chăm chỉ. Vì vậy dì luôn tin tưởng vào lời nói của Hữu Hề, điều này cũng khiến Hữu Hề cảm thấy có chút áy náy.

    Đồng thời để dì Lương yên tâm, mọi người thường để laptop ở phòng khách khi sử dụng. Việc này còn liên quan đến việc kéo dây mạng và đăng ký băng thông rộng. Mai Phương đã nghĩ cách thuyết phục dì Lương đăng ký gói cước 10M của China Telecom [note69968], một thứ cực kỳ hiếm thời đó.

    Băng thông của máy tính gia đình thời đó chủ yếu là 2M, tức tốc độ tải xuống khoảng 200K, đối với Mai Phương từ năm 2022 trở về thì đó quả là tốc độ rùa bò. Băng thông 10M có thể đảm bảo tốc độ khoảng 1M.

    Tất nhiên là giá của gói cước này cũng sẽ cao gấp 4 lần so với 2M. Một năm phải đóng 3.200 tệ phí mạng. Đây có thể coi là một khoản tiền khổng lồ, tương đương với một tháng lương của Lương Mỹ Quyên.

    Mặc dù Mai Phương và Hạ Duyên nói rằng có thể tự trả khoản tiền này, nhưng Lương Mỹ Quyên lại lo lắng bọn trẻ không đủ tiền sinh hoạt, nên đã cắn răng chi trả.

    Lương Mỹ Quyên không hỏi quá nhiều về những việc bọn trẻ làm, cũng có thể nói là rất tin tưởng Mai Phương và các bạn. Điều này mà đổi sang bất kỳ phụ huynh nào khác trong ba nhà đều khó có thể làm được.

    Nhưng cũng chính vì thế, việc luôn giấu dì Lương về những hành động thực sự của họ khiến ba đứa trẻ luôn cảm thấy bất an.

    Vì vậy, cuối tuần họ đều giúp dì Lương làm việc nhà. Hạ Duyên dọn dẹp nhà cửa, Lâm Hữu Hề cùng dì Lương đi chợ mua đồ.

    Chỉ có thằng oắt con Mai Phương một mình bận rộn lắp đặt máy tính và cấu hình mạng. Chỉ khi Hạ Duyên cần giúp đỡ dọn dẹp thì cậu mới ra tay.

    "Những hộp giấy này không dùng nữa đúng không?"

    Hạ Duyên đặt chổi xuống, cầm hộp đựng laptop đã tháo ra hỏi Mai Phương, "Không cần thì tớ vứt nhé?"

    "Cậu cứ giữ lại ba tờ bảo hành, hộp thì không cần đâu."

    "Là mấy cái này à?"

    "Ừ đúng rồi... để lên bàn trà đi, lát tớ lấy."

    Mai Phương liếc nhìn rồi tiếp tục bận rộn cấu hình máy tính, đang làm thì Hạ Duyên đột nhiên từ phía sau véo vai cậu, áp sát vào người cậu, "Máy tính xong chưa?"

    "Ừ... sắp xong rồi."

    "Vậy... từ hôm nay cậu lại bắt đầu cùng Hữu Hề viết code à?"

    "Ngoài viết code còn có việc khác nữa. Tớ phải xem kế hoạch mà Trương Minh viết và mớ văn bản do Nhạc Hân Di soạn."

    Hạ Duyên ngạc nhiên hỏi: "Cậu ấy thật sự bắt đầu giúp cậu làm việc rồi sao?"

    "Ừ... nhưng cũng chỉ là vào kỳ nghỉ hè thôi. Khi vào học chính thức thì chắc cậu ấy không có thời gian đâu. Dù sao tớ cũng tặng cậu ấy một chiếc xe tốt như vậy rồi, phải tận dụng triệt để mới được."

    Mai Phương nói chuyện trong khi Hạ Duyên vẫn dựa vào vai cậu nhìn màn hình, nhưng chỉ khi Hữu Hề và dì Lương không có ở nhà, cô mới dám thoải mái như vậy.

    Dĩ nhiên Mai Phương không biết gì về thỏa thuận giữa Hạ Duyên và Lâm Hữu Hề rằng mối quan hệ của họ sẽ không tiến xa hơn nữa. Cậu vẫn đang cố gắng cân bằng mọi thứ, chỉ cần Duyên Duyên không làm gì vượt quá giới hạn thì cậu sẽ không từ chối.

    "Vậy có gì tớ có thể giúp được không? Bây giờ mọi người đều đang giúp cậu làm việc cả rồi. Phần nội dung của trò chơi tớ cũng đã nhờ Nhạc Hân Di làm hết rồi. Cô ấy còn viết rất vui nữa."

    "Ừ... vậy cậu có thể học một số phần mềm soạn nhạc, không chỉ giúp tớ làm nhạc và hiệu ứng âm thanh cho game, mà sau này cậu làm nhạc cũng sẽ có ích đấy! À, cậu thử tìm hiểu FL Studio [note69969] đi. Đó là một phần mềm soạn nhạc khá mạnh."

    "Được thôi. Vậy tớ sẽ tìm tải về xem, rồi học thử các hướng dẫn."

    Hạ Duyên kéo áo Mai Phương lau tay, sau đó ngồi xuống một bên.

    Mai Phương thấy cây lau nhà của cô để một góc, chắc chỉ còn lau nốt phần cuối nên cũng chủ động nhận việc.

    "Để tớ giúp cậu lau nốt nhé?"

    "Ừ ừ, làm phiền cậu rồi, cảm ơn A Phương!"

    Khi Mai Phương gần lau xong thì đúng lúc dì Lương và Lâm Hữu Hề về nhà gõ cửa, Hạ Duyên như bị điện giật lập tức nhảy khỏi ghế.

    Cô vội vàng xỏ dép, đẩy Mai Phương đi mở cửa, còn mình thì cầm lấy cây lau nhà, giả vờ đang hoàn thành nốt công việc.

    "Về rồi à."

    "Ừ ừ... Duyên Duyên đang lau nhà à, chăm chỉ quá nhỉ."

    Hạ Duyên cười ngượng ngùng với dì Lương: "Không có gì đâu ạ, việc cháu phải làm thôi ạ... À, mọi người đừng đi nhanh quá nhé. Sàn nhà chưa khô đâu."

    "Ừ ừ, được rồi."

    Lâm Hữu Hề xách đồ ăn theo dì Lương vào bếp, dì Lương đẩy nhẹ Hữu Hề: "Hữu Hề, cháu ra ngoài xem tivi hoặc chơi máy tính với A Phương đi, để dì nấu cơm thôi."

    "Không sao đâu dì. Để cháu giúp dì..." [note69970]

    Dì Lương liền không vui:

    "Công việc của dì vốn là chăm sóc ba đứa các cháu mà. Sao lúc nào mấy đứa cũng muốn giúp dì thế?"

    "Tụi cháu đều là những đứa trẻ ngoan cả, nhưng bình thường mấy đứa đều ăn cơm ở trường thôi, chỉ cuối tuần dì mới được bận bịu một chút. Các cháu đừng tranh hết việc của dì chứ. Dì cũng thấy chán lắm đó."

    Dì Lương cố ý nói to để Hạ Duyên cũng nghe thấy. Ý là không cần mấy đứa nhóc quá ngoan ngoãn và nghe lời như vậy.

    "Ăn cơm xong ba đứa ra ngoài đi dạo chơi đi. Đừng có ở nhà mãi thế, chán lắm."

    "Vâng ạ..."

    Thế là ba đứa nhỏ đều bị Lương Mỹ Quyên đuổi ra khỏi nhà vào buổi chiều.

    "Đi đâu chơi bây giờ, đi đâu chơi bây giờ?"

    Hạ Duyên vừa bước ra khỏi cửa đã hào hứng, "Nói đến đây, chúng ta ở Giang Thành rồi mà hình như vẫn chưa từng đi xem phim cùng nhau đấy. Hay là đến rạp chiếu phim ở khu trung tâm thành phố đi?"

    Mai Phương lắc đầu, "Chỗ này cách khu trung tâm xa lắm. Đi đi về về là mất tận 2 tiếng đồng hồ đấy."

    "A..." Hạ Duyên nhăn mặt, "Xa thế thì làm sao kịp giờ tự học tối được."

    "Thời tiết nóng thế này, chi bằng tìm một quán trà sữa ngồi cả buổi chiều thì sao?" Lâm Hữu Hề đề xuất, "Rồi mọi người cùng tìm việc gì đó làm."

    "Ừm... ngoài này có thể làm gì nhỉ..."

    Hạ Duyên suy nghĩ một lát, "A Phương có ý tưởng gì hay không?"

    "À, đúng lúc tớ có việc muốn hỏi ý kiến mọi người."

    Mai Phương giải thích, "Đó là vấn đề đặt tên cho studio game của chúng ta."

    Trước đó, Mai Phương đã phát hành tựa game《Chim Ngu Tập Bay》trên mạng với tư cách là nhà phát triển game indie dưới cái tên【ClaringMay】(Mai Thông Minh). Giờ đây, cậu định nhân cơ hội iPhone 4 ra mắt, bắt đầu xây dựng danh tiếng và uy tín trong làng game trong nước.

    《Life Restart Simulator》và《Vương Quyền (Reigns)》là hai tựa game cậu dự định phát hành trên AppStore vào dịp Quốc Khánh tháng 10. Vì bản chất đây là game text-base có tính tương tác cao, phần lập trình và tài nguyên đồ họa cũng đã hoàn thành từ lâu.

    Giờ chỉ còn chờ hoàn thiện bảng dữ liệu và kiểm tra lỗi, nên cần một cái tên cho studio.

    Cái tên của studio này đối với Mai Phương mang ý nghĩa vô cùng to lớn.

    Những tựa game trước đây chỉ là sao chép thành công của người đi trước. Việc tạo ra studio mới là bước đầu tiên để Mai Phương mở rộng bản đồ game của mình, là viên gạch đầu tiên giúp cậu có được chỗ đứng trong ngành.

    Ba người tìm một quán trà sữa đối diện trường rồi ngồi xuống. Vì là cuối tuần mùa hè, trong quán có một vài nhóm học sinh cùng khóa cũng đang tụ tập. Ba người họ cũng không ngại, tìm một góc khuất ngồi xuống. Hạ Duyên xin giấy dán và bút, chia cho Mai Phương và Lâm Hữu Hề.

    "A Phương, trước khi nghĩ tên, tớ muốn hỏi cậu một câu."

    Hạ Duyên xoa xoa tay, "Ừm... hiện tại tớ có thể giúp cậu làm game được rất ít, thậm chí còn không bằng Nhạc Hân Di và Quách Vân nữa. Vậy để tớ tham gia việc nghĩ tên này liệu có ổn không?"

    "Có gì mà không ổn chứ? Chúng ta là bộ ba sáng lập mà, đâu phải cứ dựa vào việc ai làm nhiều hay ít. Hơn nữa, công việc của Duyên Duyên sau này sẽ ngày càng quan trọng đấy. Cậu phải chuẩn bị tinh thần dần đi nhé. Tớ sẽ rất nghiêm khắc với cậu đấy."

    "Hừm... Vậy thì tốt quá."

    Hạ Duyên mỉm cười thè lưỡi, "Thật ra tớ cũng chỉ nói khách sáo một chút thôi mà~"

    Lúc này Lâm Hữu Hề đề xuất: "Vì đây là studio khởi nghiệp của cả ba chúng ta, nên cách đặt tên phổ biến là lấy một chữ trong tên của mỗi người để ghép thành tên studio nhé?"

    "Vậy thì không phải là studio Mai Hữu Duyên sao? Nghe cũng khá hấp dẫn đấy."

    Mai Phương bình thường khá thích dùng cách ghép chữ này để trêu đùa. Lần này cậu cũng bị Hạ Duyên đánh vào đầu một cái đau điếng.

    "Không được dùng cái tên xui xẻo như vậy! Họ của cậu khó xử lý quá đi mất! Đừng dùng chữ 'Mai' để đặt tên!" [note69971]

    "Phương Hề Duyên, Duyên Phương Hề, Hữu Phương Duyên, Duyên Hữu Phương..."

    Lâm Hữu Hề liệt kê tất cả các tổ hợp có thể, Hạ Duyên nhìn cô ấy làm việc bên cạnh, không khỏi thở dài: "Cái này cũng không được... Tên của ba đứa tụi mình, ghép lại không ra được từ nào hay cả!"

    "Vậy thì nghĩ cách ghép chữ khác đi."

    Mai Phương đề xuất, "Lấy chữ cái đầu trong phiên âm tên của chúng ta để ghép thành tên studio, ví dụ chữ M của Mai Phương, chữ L hoặc X của Lâm Hữu Hề, chữ Y của Hạ Duyên."

    Mai Phương vừa nói vừa chống nạnh, vẻ mặt đắc ý, "Như vậy, chúng ta có thể gọi là Mễ Hề Du, hoặc Mễ Lạc Du. Sau này khi chúng ta nổi tiếng, chúng ta cũng sẽ là ba gã khổng lồ của Mễ Hề Du."

    "Cách này nghe cũng không tệ, nhưng cái gì mà ba gã khổng lồ Mễ Hề Du chứ..."

    Hạ Duyên tỏ ra chán ghét, "Nghe kỳ quá! Dù là Mễ Tây hay Tây Du đều không hay, rất gượng ép." [note69972]

    "Tớ cũng nghĩ vậy." Lâm Hữu Hề gật đầu.

    "Không ngờ lại bị chê rồi. Tớ còn tưởng là không tệ chứ..."

    Rơi vào bế tắc rồi.

    Không ngờ việc đặt tên lại phiền phức đến vậy.

    "Vậy thì uống trà sữa một lúc rồi nghĩ tiếp đi!"

    Ba người vừa nhấm nháp trà sữa, vừa tìm kiếm và suy nghĩ về các ý tưởng mới, Hạ Duyên dần dần bị chinh phục bởi vị ngọt ngào mà trà sữa mang lại.

    "Ôi! Trà sữa này ngon quá! Ngoài trân châu ra còn có thêm rất nhiều nguyên liệu, có pudding, thạch dừa, và cả hạt lựu nữa!"

    "Hạt lựu... hạt lựu..." [note69973]

    Mai Phương vỗ trán, "Tớ có ý hay rồi! Chữ X của Hạ Duyên, chữ M của tớ, chữ L của Lâm Hữu Hề, ba chữ cái đầu trong họ của chúng ta, không phải vừa khớp để ghép thành 'sữa hạt lựu' [note69974] sao?"

    "Ê ê! Cái này nghe hay đấy, tớ thích!"

    Hạ Duyên giơ tay biểu thị sự đồng tình, "Tớ thích cái tên này, studio Sữa Hạt Lựu, nghe rất ngọt ngào!"

    Lâm Hữu Hề bên cạnh bổ sung, "Tớ nhớ 'hạt lựu' trong tiếng Anh là 'sago', nghe giống như từ『Tuyệt nhất!』[note69975] trong tiếng Nhật ấy. Dùng làm tên tiếng Anh và địa chỉ trang web của studio cũng là một lựa chọn rất phù hợp. Đơn giản dễ đọc, dễ nhớ."

    "Ừm ừm! Vậy thì quyết định như vậy nhé! Studio Sữa Hạt Lựu [note69976], ừm ừm, thực sự rất ngọt ngào!"

    Hạ Duyên hút trà sữa có thêm hạt lựu, nở một nụ cười vô cùng hạnh phúc. [note69977]

Ghi chú

[Lên trên]
Gốc là "電信" - "Điện tín" - "Viễn thông". Nhưng search 電信 thì ra 1 số nhà mạng. Thôi thì bứng China Telecom vào
Gốc là "電信" - "Điện tín" - "Viễn thông". Nhưng search 電信 thì ra 1 số nhà mạng. Thôi thì bứng China Telecom vào
[Lên trên]
Gốc là "水果編曲" - "Thủy Quả Biên Khúc". Tên của FL Studio ver TQ. Chắc tại có hình quả gì đấy ở Logo
Gốc là "水果編曲" - "Thủy Quả Biên Khúc". Tên của FL Studio ver TQ. Chắc tại có hình quả gì đấy ở Logo
[Lên trên]
Đừng hỏi vì sao tầm này vẫn Hữu Hề với dì Lương vẫn dì-cháu nhé. Vì chưa đến lúc đó. Sau cùng thì Hữu Hề vẫn nên có 1 người mẹ mà
Đừng hỏi vì sao tầm này vẫn Hữu Hề với dì Lương vẫn dì-cháu nhé. Vì chưa đến lúc đó. Sau cùng thì Hữu Hề vẫn nên có 1 người mẹ mà
[Lên trên]
Khụ khụ. Tại chữ "梅" - "Mai" trong tên MP là mei, đồng âm với "没" - "Không" cũng là mei. Nói cách khác là nếu đặt "梅有緣" - "Mai Hữu Duyên" sẽ đồng âm với "没有缘" - "Không Có Duyên". Chữ Hữu nghĩa là có. Nói chung là như đang sút bé Duyên ra chỗ khác ấy
Khụ khụ. Tại chữ "梅" - "Mai" trong tên MP là mei, đồng âm với "没" - "Không" cũng là mei. Nói cách khác là nếu đặt "梅有緣" - "Mai Hữu Duyên" sẽ đồng âm với "没有缘" - "Không Có Duyên". Chữ Hữu nghĩa là có. Nói chung là như đang sút bé Duyên ra chỗ khác ấy
[Lên trên]
Nói chung mấy cái tên lấy chữ cái đầu rồi kiếm xem mấy từ hơi hơi đồng âm với tên cả 3 thôi
Nói chung mấy cái tên lấy chữ cái đầu rồi kiếm xem mấy từ hơi hơi đồng âm với tên cả 3 thôi
[Lên trên]
Chính xác mà nói, nó là hạt sago, nhưng ở Trung lại gọi cái này là hạt lựu. Còn lựu ở mình thì nó là trái lựu đỏ pomegranate ấy. Và chính ra mà nói... nó giống bột báng cực. Nhưng nguồn gốc khác nhau. Sago làm từ cây cọ sago. Có điều tính chất lẫn hình dáng nó méo khác mẹ gì bột báng luôn
Chính xác mà nói, nó là hạt sago, nhưng ở Trung lại gọi cái này là hạt lựu. Còn lựu ở mình thì nó là trái lựu đỏ pomegranate ấy. Và chính ra mà nói... nó giống bột báng cực. Nhưng nguồn gốc khác nhau. Sago làm từ cây cọ sago. Có điều tính chất lẫn hình dáng nó méo khác mẹ gì bột báng luôn
[Lên trên]
Gốc là "西米露" - "Tây Mễ Lộ" - "Xi Mi Lou". Lấy từ X trong "夏"-"Hạ"-"Xia", M trong "梅"-"Mai"-"Mei", L trong "林"-"Lâm"-"Lin". Chính ra thì không phải là sữa, mà là súp ngọt hoặc chè. Có điều... sữa thì ngọt ngào hơn mà, dễ thương nữa
Gốc là "西米露" - "Tây Mễ Lộ" - "Xi Mi Lou". Lấy từ X trong "夏"-"Hạ"-"Xia", M trong "梅"-"Mai"-"Mei", L trong "林"-"Lâm"-"Lin". Chính ra thì không phải là sữa, mà là súp ngọt hoặc chè. Có điều... sữa thì ngọt ngào hơn mà, dễ thương nữa
[Lên trên]
Saikou!!
Saikou!!
[Lên trên]
Túm lại sau thì mình gọi là Sữa Hạt Lựu dù gốc là Tây Mễ Lộ nhé, mình thích. Nhưng mình sẽ vẫn spam cái note Tây Mễ Lộ - Sữa Hạt Lựu thêm vài chương nữa cho mọi người quen
Túm lại sau thì mình gọi là Sữa Hạt Lựu dù gốc là Tây Mễ Lộ nhé, mình thích. Nhưng mình sẽ vẫn spam cái note Tây Mễ Lộ - Sữa Hạt Lựu thêm vài chương nữa cho mọi người quen
[Lên trên]
Và thực lòng thì Tây Mễ Lộ - XML, con mẹ nó nghe méo khác gì ngôn ngữ đánh dấu mở rộng trong lập trình cả :v
Và thực lòng thì Tây Mễ Lộ - XML, con mẹ nó nghe méo khác gì ngôn ngữ đánh dấu mở rộng trong lập trình cả :v
Bình luận (16)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

16 Bình luận

Trong đêm nay trans nổ thêm thêm được mấy chương nữa vậy
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Giờ mình nghỉ nhé. Trưa T6 mình quay lại
Xem thêm
@WanVultz: ok trans , định đợi đọc nốt chương mới rồi đi ngủ . Nhưng trans mai mới đăng thì giờ chắc mình cũng nghỉ đây
Xem thêm
Xem thêm 2 trả lời
Thật ra trans không cần spam Tây Mễ Lộ làm gì đâu , chỉ khiến mấy cái note rối hơn thôi
Xem thêm
Cảm ơn trans
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
CMN chương như *** rất nhức đầu
Xem thêm
toàn mấy từ toi doc cũng thay khó
Xem thêm
nhức đầu mà cũng thú vị ra phết đó chứ :)))
thanks trans
Xem thêm
Xem thêm 3 trả lời