Quyển 03: Cao Trung
Chương 77: Phải tập trung lại mới được (C207)
3 Bình luận - Độ dài: 2,053 từ - Cập nhật:
Lâm Hữu Hề chia sẻ những tâm sự và sự thay đổi của mình cho Hạ Duyên và Mai Phương nghe, đồng thời cô cũng chia sẻ với Hạ Duyên những kỷ niệm đẹp đẽ chỉ dành riêng cho cô và Mai Phương. Trước sự thẳng thắn và chân thành mà Hữu Hề thể hiện, Hạ Duyên cũng bắt đầu nghĩ đến việc đáp lại bằng cách đóng góp những kỷ niệm chỉ dành riêng giữa cô và Mai Phương.
Nhưng mà...
Nhưng mà...
Chuyện đáng kể nhất giữa mình và A Phương hồi nhỏ chính là việc bỏ nhà đi rồi.
Nhưng chuyện đó Hữu Hề cũng có tham gia, cảm giác chẳng có gì để nói thêm nữa...
Ngoài chuyện đó ra... thì có lẽ là vụ đối đầu với giáo viên chủ nhiệm hồi cấp hai nhỉ?
Nhưng Hữu Hề cũng có tham gia nốt!
Cậu ấy còn đứng ra bảo vệ mình nữa!
Rồi sau đó...
Những gì Hạ Duyên nghĩ đến chỉ là việc lúc nghỉ trưa, nhân lúc Hữu Hề ngủ say, cô lén ngủ cùng A Phương;
Trong buổi hội thao, nhân lúc Hữu Hề đang thi đấu, cô lén làm chuyện prpr với A Phương;
Tất nhiên, còn bao gồm cả chuyện tệ hại nhất trong số đó...
Đó là cướp đi nụ hôn đầu của A Phương, rồi còn biện minh rằng đó là huấn luyện bí mật.
Nói là chỉ làm một lần, một lần mà thôi. Thế mà mấy ngày Tết này, nhờ lợi thế địa lý, ngày nào cũng làm chuyện huấn luyện bí mật!
Cảm giác như bất kỳ bí mật nào trong số này mà nói ra, đều sẽ khiến Hữu Hề và mình trở mặt thành thù, chia hai đường ai nấy đi vậy!
Hạ Duyên ôm lấy Hữu Hề vừa khóc vừa đấm xuống đất. Một mặt là vì cảm động trước lời nói của Hữu Hề. Mặt khác, cô cũng cảm thấy xấu hổ vì sự hèn hạ, vô liêm sỉ của bản thân.
Nếu không phải vì quá thích Mai Phương đến mức chết đi sống lại, cộng thêm việc cả hai người họ dường như không có ý kiến gì về việc chia sẻ, thì có lẽ cô đã chủ động chọn rút lui, để A Phương và Hữu Hề sống hạnh phúc bên nhau rồi.
Tất nhiên, ngoài việc tự trách bản thân, Hạ Duyên cũng muốn dùng hành động thực tế để bày tỏ sự hối lỗi của mình.
Ví dụ như cô quyết định sau Tết sẽ tạo thêm cơ hội để Hữu Hề và A Phương được ở bên nhau nhiều hơn.
Chẳng hạn như tắm lâu hơn vài phút, hoặc chủ động dẫn dì Lương đi mua sắm, tạo cơ hội thân mật cho hai người.
Đợi đến khi A Phương và Hữu Hề cũng hôn nhau rồi, thì việc mình và A Phương hôn nhau sẽ không còn tội lỗi đến thế nữa!
Ôi, Hạ Duyên bé nhỏ đáng thương tội nghiệp!
Cô thậm chí còn chẳng nhận ra rằng giữa Lâm Hữu Hề và Mai Phương đã có những dấu hiệu tiến xa hơn thế. Thành ra đến cả cơ hội có lẽ là lần huấn luyện bí mật cuối cùng trong năm cũng nhịn không làm, cứ thế để Mai Phương lên xe về Bạch Châu.
Mai Phương trở về căn biệt thự sang trọng ở Bạch Châu, ngược lại cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.
Thời gian không được gần gũi bên Hạ Duyên và Lâm Hữu Hề rất hiếm, một năm nhiều nhất cũng chỉ khoảng mười mấy hai mươi ngày, cậu phải nắm bắt cơ hội khó lòng có được này, tận hưởng trạng thái độc thân một cách trọn vẹn nhất đã.
Ài, nói đến Tết, chỉ mải chơi game mới với Hữu Hề, chẳng chơi cùng Trương Minh chút nào.
Dạo gần đây Mai Phương và Lâm Hữu Hề đang chơi tựa game MOBA vừa mới ra mắt là《Liên Minh Huyền Thoại》. Độ hot của tựa game này trong tương lai thì chẳng cần Mai Phương giới thiệu nữa. [note71341]
Trước đây, cậu ấy và Lâm Hữu Hề đã chơi duo ở đường dưới, cậu ấy cầm Annie [note71342] hỗ trợ cho Lâm Hữu Hề, còn Lâm Hữu Hề lần đầu chơi đã chọn Vaybu [note71343]. Cặp đôi đường dưới của họ trong các trận đấu liên tục đè bẹp đối thủ. Thành ra Mai Phương chẳng thể nào tin Lâm Hữu Hề rằng trước đây cô chưa từng lén chơi DoTA.
Cậu ấy và Lâm Hữu Hề đã dành những ngày đầu năm cấp hai và cấp ba để leo rank một cách điên cuồng, nghiện đến mức không kịp trả lời tin nhắn của Hạ Duyên, và tất nhiên cũng không dành thời gian cho Trương Minh.
Tuy nhiên, hai người họ vẫn thường xuyên thảo luận về các vấn đề liên quan đến thiết kế kế hoạch trên mạng. Trương Minh đã hỏi rất nhiều câu hỏi liên quan đến các đề án kế hoạch, và Mai Phương khi chơi điện thoại cũng có thời gian để trả lời, hoặc trực tiếp gọi điện nói chuyện. Điều này cũng giúp củng cố tình bạn từ kiếp trước của họ.
Mặc dù trong buổi họp mặt cuối năm, Trương Minh nhận được phần thưởng cuối năm ít nhất, nhưng sau đó cậu ấy đã rất xúc động. Từ việc ban đầu chỉ thử nghiệm cùng Mai Phương làm game, đến khi nhìn thấy doanh số game tăng vọt, và sau đó là tiền bạc thực sự, đã khiến cậu ấy có cảm giác hư ảo.
Gia đình Trương Minh có nhiều người tài giỏi tốt nghiệp từ các trường danh tiếng, nhưng dù có cố gắng học hành chăm chỉ để thi đỗ vào trường đại học tốt, cố gắng phỏng vấn để tìm được công việc tốt, thì dường như cũng chỉ đến mức đó mà thôi. Nhưng người bạn thân Mai Phương từ thời cấp hai của cậu ấy thì không chỉ tự mình làm game, mà còn tự viết nhạc, tự tạo website,... Rõ ràng đã biến mình thành một huyền thoại chưa được nhiều người biết đến.
Trong khi đó, bản thân cậu trước đây chỉ luôn nghĩ đến việc theo kịp thành tích của Mai Phương, thi đua xoay sách với cậu ấy. Giờ nhìn lại chỉ thấy thật ngây thơ và buồn cười.
Mai Phương từ sự nhiệt tình của Trương Minh có thể cảm nhận được sự hăng hái của cậu ấy, nhưng cũng nhắc nhở cậu ấy đừng bỏ bê việc học hành. Điều này không chỉ vì tương lai phát triển, mà còn vì nếu Trương Minh quá tập trung vào làm game mà bỏ bê học hành, khi bố mẹ phát hiện ra, chắc chắn sẽ không nhận được sự ủng hộ.
Mà nếu bị bố mẹ phản đối, việc giúp Mai Phương làm game cũng sẽ không thể tiếp tục.
Ít nhất, trước khi《Hành Trình Của Mây》ra đời, Trương Minh không thể hoàn toàn tụt lại phía sau được.
《Hành Trình Của Mây》là dự án mà Mai Phương đã bàn bạc với Quách Vân từ trước Tết. Tên tiếng Anh là từ tự tạo《Gloudy》, gốc từ《Cloudy》(mây đen, nhiều mây) [note71344], đồng thời cũng có nghĩa là hoang mang, u ám.
Cái tên bắt đầu bằng chữ "g" này tương ứng với họ của Quách Vân [note71345], tên tiếng Anh gần như là tên tự tạo của Quách Vân. Những cái tên này là do bộ ba Mai Hữu Duyên cùng nhau động não nghĩ ra. Có thể nói là gần như hoàn toàn coi Quách Vân như nhân vật chính, một sự đãi ngộ đặc biệt.
Quách Vân, người từ khi nhận được cổ tức trước Tết đã luôn được Mai Phương coi trọng, tất nhiên không phải là cô gái sẽ làm người khác thất vọng. Trong khi Mai Phương, Hạ Duyên và Lâm Hữu Hề vui vẻ tận hưởng kỳ nghỉ đông, Quách Vân đã luôn đắm mình trong phòng để vẽ.
Sau đó, khi Mai Phương vừa đến Bạch Châu vào ngày 14 tháng Giêng, Quách Vân đã đưa cho cậu vài bản phác thảo concept art, gần như là những bản vẽ cảnh vật có chất lượng phải nói là gần như giống hoàn toàn với nguyên tác《GRIS》, thậm chí ở một số chỗ trong mắt Mai Phương còn vượt trội hơn.
Mai Phương:【Cậu đã kết hợp các yếu tố màu sắc chi tiết ở đây liên quan đến chủ đề của chương này phải không? Bị những ánh mắt chế giễu xung quanh nhìn chằm chằm, nên cậu đặc biệt tạo ra tông màu tối như vậy, giống như cảm giác đang cúi đầu bước đi... Ừm, ý cảnh thật tuyệt. Từ giờ có lẽ không cần phải đưa yêu cầu mỹ thuật cho cậu nữa, để cậu tự do phát huy được không?】
Quách Vân:【Sao mà làm vậy được! Đều là do yêu cầu mỹ thuật của cậu Mai Phương viết rõ ràng, nên tớ mới làm tốt được đấy. Nếu không có sự hỗ trợ từ tài liệu và ý tưởng sáng tạo của cậu, tớ không thể vẽ được những thứ này đâu.】
Quách Vân trong cuộc đối thoại đã thể hiện sự ngưỡng mộ đối với Mai Phương. Mai Phương cũng tiếp nhận những lời khen ngợi này, nhưng cũng chú ý nhắc nhở cô ấy nghỉ ngơi tốt.
Mai Phương:【Tớ cũng không vội yêu cầu cậu phải đưa ra kết quả, sao kỳ nghỉ đông cậu toàn vẽ cái này thế...】
Quách Vân:【Vì thích mà. Tớ rất thích vẽ những thứ này... Đó là cách để tớ thể hiện cảm xúc, và cũng rất có cảm giác thành tựu.】
Mai Phương:【Dù có thích đến đâu cũng phải chú ý nghỉ ngơi. Ngoài ra tớ cũng đã nói với cậu rồi, dù cậu có giỏi đến đâu nhưng nếu để đảm bảo chất lượng, thì hiệu suất như này vẫn không đủ. Cậu phải giúp tớ tuyển một số bạn học có hứng thú làm game ở trường cậu, giúp cậu làm một số việc chứ.】
Quách Vân:【Khổ não.jpg. Nếu nói thật lòng thì việc này còn khó hơn cả vẽ tranh cơ. Tớ thà vẽ thêm một chút còn hơn.】
Mai Phương:【Bây giờ cậu đã rất xinh đẹp rồi, thái độ của mọi người đối với cậu cũng tốt hơn nhiều. Cậu cũng có thể nhìn ra mà, đúng chứ?】
Chính vì vậy... ngược lại sẽ cảm thấy không quen.
Như vậy sẽ khiến mọi người trở thành những kẻ chỉ biết phán xét nhờ vẻ bề ngoài.
Tất nhiên, cũng có những người không chỉ nhìn vào vẻ bề ngoài như thế.
Quách Vân nằm trên giường, nhìn tin nhắn Mai Phương gửi cho mình, nhớ lại ánh mắt của cậu ấy và mình giao nhau trước Tết, đột nhiên mặt đỏ bừng, lúc lật qua, lúc lật lại.
Bình tĩnh bình tĩnh...
Cậu cũng hiểu mà, Quách Vân.
Mai Phương chỉ là công nhận tài năng của cậu, không hề có ý gì với cậu cả.
Mặc dù, mặc dù... trước đây cậu ấy không biết tài năng của mình, nhưng vẫn luôn đối xử tốt với mình...
Nhưng đó chỉ là vì Mai Phương là một chàng trai dịu dàng, không phải vì lý do nào khác.
Cậu ấy sẽ đối xử dịu dàng với cậu, nên cậu ấy cũng sẽ đối xử dịu dàng như vậy với những cô gái khác.
Nếu phải nói thì chỉ có hai người, cậu ấy mới dành cho họ sự dịu dàng khác biệt.
Quách Vân cầm điện thoại, mơ mộng về một ngày nào đó trong tương lai, khung cảnh tráng lệ trong đám cưới của Mai Phương.
Trong tương lai không xa, ai sẽ nắm tay cậu ấy bước lên lễ đường...
Quách Vân nghĩ mãi suýt ngủ quên, điện thoại rơi trúng mặt khiến cô ấy tỉnh giấc.
Không được không được... Hôm nay chưa tập squat... Phải nhanh chóng dậy tập xong mới được đi ngủ!
Quách Vân ở nhà vừa vẽ tranh vừa tập thể dục, cả hai việc đều không bỏ dở.


3 Bình luận