Trùng Sinh Rồi Mới Phát H...
Tào Man Quân | 曹瞒君
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 03: Cao Trung

Chương 54: Bạn trai dự định này là đồ rởm rồi (C184)

12 Bình luận - Độ dài: 2,048 từ - Cập nhật:

    Vì có nhu cầu làm lễ cúng bái để tiễn năm cũ, nên mấy năm trước gia đình bác cả Mai Lợi Hùng đều sẽ về quê hương Bạch Mai vài ngày trước Tết, để cùng Mai Lợi Quân đi tảo mộ, thắp hương cho ông bà cùng các tổ tiên khác của nhà họ Mai.

    Những năm trước họ thường ở lại căn nhà từ đường của tổ tiên, nhưng năm nay tình hình có chút thay đổi.

    Khu vực quanh nhà từ đường hay cũng chính là nhà Mai Lợi Quân đang được quy hoạch cải tạo, ngôi nhà cũng nằm trong diện quy hoạch. Điều này có nghĩa Mai Lợi Quân sẽ nhận được một khoản tiền đền bù giải tỏa.

    Dĩ nhiên sự việc này không giống với kiếp trước. Ở kiếp trước sau khi thất bại trong việc kinh doanh, Mai Lợi Quân đã bán căn nhà ở khu tập thể để trở về nhà từ đường, khu vực đó lúc ấy không có quy hoạch gì. Sự thay đổi này rất dễ khiến người ta liên tưởng đến địa vị hiện tại của cục trưởng Mai.

    Tuy nhiên, Mai Lợi Quân trước giờ vẫn là người rất coi trọng, giữ gìn thanh danh [note70915] của mình. Ông đã kiểm tra quy trình thủ tục quy hoạch, tất cả đều tuân thủ quy chế, cũng không có gì bất ổn.

    Hiện tại nhà Mai Lợi Quân giàu có, lại không có áp lực kinh tế, đương nhiên sẵn lòng chia sẻ khoản tiền đền bù giải tỏa và việc sắp xếp nhà mới với anh trai và em gái.

    Lần này mời bác Mai Lợi Hùng đến sớm cũng vì muốn bàn bạc những việc này, xem nhà bác Mai Lợi Hùng có ý định và nguyện vọng trở về Bạch Mai sinh sống hay không.

    Người lớn lo toan chuyện người lớn, thế hệ trẻ thì tận hưởng tuổi thơ vô lo và tuổi trẻ nhiệt huyết.

    Mai Nguyệt gần đây được Mai Nhã kể cho nghe về chuyện tình cảm đầy ân ái của Mai Phương với hai tiểu thanh mai của cậu. Vì tò mò nên cô không ngừng đòi Mai Phương cho xem ảnh. Bất đắc dĩ cậu đành gửi cho Mai Nguyệt tấm ảnh chụp chung với Hạ Duyên trước khi cô bạn rời nhà, khiến trái tim thiếu nữ của cô chị họ lập tức bùng cháy.

    "Thật không ngờ em lại có thể quen biết hai cô gái suốt hơn mười năm, đúng là ghê gớm quá nha Tiểu Phương Tử! Sao giấu giếm lâu thế, chưa từng kể với chị Nguyệt Nguyệt mấy chuyện này luôn?"

    "Em có giấu giếm gì đâu... Chẳng qua là không có dịp nào để nhắc đến hai cô ấy thôi mà."

    Mai Nguyệt chăm chú ngắm nhìn ảnh của Hạ Duyên và Lâm Hữu Hề.

    "Nhìn từ ảnh thì hai cô em này mỗi người một vẻ đẹp riêng, nhưng cá nhân chị thích cô em cười rạng rỡ này hơn."

    "Chị nói Duyên Duyên à?"

    Mai Nguyệt gật đầu sau khi xác nhận danh tính Hạ Duyên với Mai Phương, "Trông cô ấy có vẻ hoạt bát hơn. Tiểu Phương Tử đôi khi quá trầm lặng, nên cần một cô gái tích cực, vui vẻ như thế này bên cạnh. Nếu không dù em có lớn lên đi nữa, sợ là em cũng chẳng hiểu gì."

    Hóa ra hình tượng đoan trang của Hữu Hề quả thật rất dễ lừa người nha...

    "Chuyện này thì chị Nguyệt Nguyệt không cần lo đâu... Nhân tiện, em đã cho chị xem ảnh rồi, còn ảnh người yêu của chị đâu?"

    "Thì ra em vì cái này mới cho chị xem ảnh à. Nè, ảnh nè."

    Mai Nguyệt cho Mai Phương xem bức ảnh chàng trai trẻ trong album điện thoại của mình.

    Mai Phương gật đầu, khuôn mặt tên cặn bã đó giống y hệt trong ký ức.

    Thoạt nhìn thì có vẻ chín chắn đáng tin. Ảnh đời thường cũng khá là có phong cách, toàn chụp những bức ảnh tự sướng uống cà phê, phong cảnh đẹp kèm dòng trạng thái văn vẻ.

    Dĩ nhiên, với góc nhìn năm 2022 thì những thông tin chị Nguyệt Nguyệt đưa cho cậu xem  rất dễ để khiến người ta thấy ngay đây là giả tạo.

    Nhưng năm 2012 internet chưa phát triển lắm. Trong thời đại phim ngôn tình thịnh hành thì những cô gái với gia cảnh bình thường như chị Nguyệt Nguyệt vốn chỉ vừa mới bước chân vào xã hội, lòng thì tràn đầy nhiệt huyết, sức sống và sự ngây thơ, mang trong lòng những ảo tưởng ngây ngô về tình yêu, chưa biết thế gian nguy hiểm là gì. Chỉ tiếc là cái hố đầu tiên vấp phải lại quá đau đớn.

    "Chị Nguyệt Nguyệt quen anh ấy bao lâu rồi? Làm quen như thế nào vậy?"

    "Gần nửa năm rồi, bọn chị gặp nhau trong đám cưới của một chị khóa trên."

    "Lần đầu chị không cho anh ấy số liên lạc, chị thấy anh ta có vẻ hơi lỗ mãng. Sau đó lại gặp ở quán cà phê gần công ty chị, nói chuyện một lúc thì phát hiện ra anh ấy thực ra là người dễ gần."

    Mai Nguyệt vừa nói vừa lộ rõ sự thích thú với anh ta, "Anh ấy thực sự rất quan tâm đến tiểu tiết. Dù công việc bận rộn nhưng vẫn thường nhớ đến chị, hỏi han chị. Bọn chị cũng có nhiều sở thích chung như cùng nhau ăn uống nè, xem phim nè. Khi chị buồn anh ấy cũng sẵn sàng trò chuyện với chị đến rất khuya..."

    "Quan trọng nhất là anh ấy rất tôn trọng chị. Quen nhau lâu như vậy, anh ấy chưa bao giờ tùy tiện động chạm vào chị, chị thấy điểm này rất tuyệt. Tiểu Phương Tử à, em đừng có tùy tiện đụng chạm với hai cô bé tiểu thanh mai của em đấy nhé? Chị nói cho em biết, đa số con gái rất ghét mấy anh chàng lẳng lơ đấy."

    Mai Phương thầm nghĩ: Tình huống của mình là "bọn họ chủ động đụng chạm mình" và "bọn họ bắt mình đụng chạm", chắc không bị liệt vào hàng lẳng lơ đâu nhỉ...

    Cậu lại hỏi Mai Nguyệt: "Thế chị đã đến công ty của anh ấy chưa?"

    "Ừm... thì chưa đến, nghe nói là làm về internet. Anh ấy học ngành máy tính, hồi nhỏ em cũng thích máy tính mà? Em biết đấy, dân IT."

    Mai Phương lắc đầu, "Dân IT nào có thời gian chăm chút bản thân sang chảnh như tiểu tư sản thế kia. Họ lúc nào cũng tiều tụy, mắt thâm quầng nặng trịch, ngày ngày sửa BUG thâu đêm. Làm gì có ai bảnh bao như anh ta đâu chứ." [note70912]

    "Tiểu Phương Tử, đây là em đang mang định kiến đấy... Với lại anh ấy là sếp mà, chắc không bận lắm đâu?"

    "Khởi nghiệp vốn dĩ không dễ dàng gì. Sếp mà không cố gắng thì càng khó làm nên chuyện... Dĩ nhiên, có lẽ em hơi quá lời rồi."

    Mai Phương biết rằng việc khuyên nhủ như thế này cần phải từ từ, hơn nữa cậu đang tỏ ra không giống một học sinh cấp ba nên cũng giảm bớt tấn công.

    "Em chỉ nghĩ, nếu là bạn trai thì có vẻ ổn đấy, nhưng nghe chị kể thì anh này có vẻ chẳng bận tí nào. Hoàn toàn khác với hình ảnh ông chủ startup mà em biết."

    Mai Nguyệt suy nghĩ một lúc rồi nói, "Ừm... Mỗi lần chị nhắn tin cho anh ấy đều được trả lời ngay. Chị cũng có hỏi qua, nhưng anh ấy bảo là đã đặt chị vào【Mục Quan Tâm Đặc Biệt】nên mới thế. Nhưng có lẽ dạo này anh ấy thật sự không bận lắm? Chị nghĩ công ty internet chắc cũng không bận rộn quanh năm suốt tháng đâu nhỉ?"

    "Đúng vậy... nghe qua thì anh trai này chắc hẳn là một cao thủ IT rất giỏi nha."

    "Ừm ừm! Anh ấy không chỉ là người sáng lập, mà còn là một lập trình viên cực kỳ xuất sắc cơ. Trình độ công nghệ của công ty anh ấy rất nổi tiếng trong ngành luôn đấy."

    "Nếu dạo này anh ấy rảnh rỗi thế, vậy đúng lúc em cũng đang gặp một vấn đề về lập trình. Em có một đoạn code mãi không compile được, hoàn toàn không tìm ra BUG ở đâu, xung quanh em lại chẳng có ai hiểu về cái này. Chị có thể giúp em gửi cho anh ấy xem được không?"

    Mai Nguyệt vốn biết Mai Phương từ nhỏ đã thích nghiên cứu lập trình, nhưng cô không nghĩ kinh nghiệm mười năm code của cậu em họ này có bao nhiêu "giá trị thực", cùng lắm chỉ ở trình độ sơ cấp, nên cũng chẳng để bụng vấn đề của cậu.

    Hơn nữa, cậu em họ này dường như không hài lòng với người bạn trai sắp cưới của cô. Đây cũng là cơ hội tốt để hai người xây dựng lòng tin.

    "Được thôi, chị sẽ gửi giúp em cho anh ấy xem. Tin nhắn của chị gửi anh ấy luôn trả lời ngay mà, đảm bảo sẽ giúp em giải quyết ngay."

    "À ừ, cũng không cần quá gấp... Tối mai cho em biết phương án là được rồi."

    Mai Phương thành công đưa đoạn code cũ kỹ của mình cho Mai Nguyệt, từ đó cô liên tục chờ đợi tin nhắn từ đối phương.

    Đến tối hôm sau, cô vẫn không rời mắt khỏi điện thoại.

    Mai Phương thong thả bước đến trước mặt Mai Nguyệt đang nhăn nhó.

    "Sao rồi chị Nguyệt Nguyệt, anh ấy đã sửa xong BUG cho em chưa?"

    "Ừm... Anh ấy bảo sẽ làm xong nhanh thôi, nhưng hai ngày nay chẳng thấy hồi âm. Chị thấy cũng hơi lo rồi á."

    "Hay là anh ấy bận công việc rồi?" Mai Phương giả vờ nhắc khéo.

    "Làm gì có chuyện trùng hợp thế, em tưởng chị ngốc lắm hả?"

    Mai Nguyệt suy nghĩ một lát, rồi hỏi Mai Phương, "Đoạn code này thật sự là em tự viết à? Không phải em cố tình tìm mấy bài code khó để thử anh ấy đấy chứ?"

    "Đúng là em tự viết mà... Vì trình độ em còn kém nên mỗi dòng em đều ghi chú thích cả. Anh ấy là cao thủ trong ngành, chắc chắn đọc chú thích là hiểu ngay. Chị không tin thì tự dùng Baidu tìm kiếm thử đi, nếu tìm kiếm ra thì chứng tỏ đoạn code này em lấy trên mạng còn gì gì?"

    Mai Phương giả bộ ngây thơ vô hại, còn Mai Nguyệt dần nhận ra có gì đó không ổn.

    "Có lẽ anh ấy đúng như em nói, chuyện công ty internet chỉ là dối trá... Không được, chị phải gọi điện hỏi anh ấy mới được."

    Vừa dứt lời, điện thoại Mai Nguyệt đột nhiên rung lên. Cô xem nội dung tin nhắn rồi mỉm cười chuyển tiếp cho Mai Phương.

    "Hai ngày nay công việc công ty của anh ấy khá bận, phải thức đêm sửa BUG liên tục nên quên trả lời tin nhắn của chị. Em mau xem thử đã sửa xong chưa?"

    Mai Phương nghe xong vẫy tay, thở dài một hơi dài: "Khỏi xem nữa, chị Nguyệt Nguyệt ạ."

    "Người mà chị định chọn làm bạn trai này, hoàn toàn là đồ rởm rồi."

    65!

    ========================

    NOTE lão tác:

    Tôi biết mọi người không thích đoạn không có tí đường nào đâu... nhưng nhân vật chị họ phải xuất hiện ở đoạn này, chỉ nhắc sơ qua thôi chủ yếu để chuẩn bị cho một số tình tiết phía sau. Ba chương nhé? Chương sau sẽ bắt đầu phát đường ngay.

    Hôm nay là sinh nhật tôi, mọi người đừng chửi tôi nhiều quá là được coi như chúc mừng sinh nhật rồi, cảm ơn mọi người! Phía sau sẽ có một chương cập nhật liên tục.

Ghi chú

[Lên trên]
Ê Stereo type vl nha MP. Nhưng mà đúng thiệt. Đêm qua không có chương vì bận làm cái tool nhỏ đến 6h sáng :((
Ê Stereo type vl nha MP. Nhưng mà đúng thiệt. Đêm qua không có chương vì bận làm cái tool nhỏ đến 6h sáng :((
[Lên trên]
Gốc câu này là "愛惜自己的羽毛" - "Ái Tích Tự Kỷ Đích Vũ Mao". Tức là yêu quý lông vũ của mình. Đây là thành ngữ TQ nói về người coi trọng, giữ gìn danh tiếng, thanh danh
Gốc câu này là "愛惜自己的羽毛" - "Ái Tích Tự Kỷ Đích Vũ Mao". Tức là yêu quý lông vũ của mình. Đây là thành ngữ TQ nói về người coi trọng, giữ gìn danh tiếng, thanh danh
Bình luận (12)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

12 Bình luận

Dạo này thấy trans lại xuất hiện nhiều lỗi hơn trc là sao nhờ , có phải do công việc ko
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
yeah, dạo này có hơi bận thật. Nhưng chủ yếu vẫn là do mất tập trung, bạn thấy lỗi cứ note lại hộ mình nhé
Xem thêm
@WanVultz: mệt thì trans cứ chậm chậm lại ngày 3 chương cũng đc nhưng mà phải có ngoại truyện
Xem thêm
tks trans, mong trc khi cúp nguồn có thêm chap
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
bạn cúp nguồn lúc mấy h :)) Nói xíu nữa có
Xem thêm
Ở đoạn 6 còn cái ghi chú kìa
TFNC
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
à cảm ơn bạn nha
Xem thêm
Ai cx nói đừng có stereotype IT như thế
cho tới khi họ phải thức đến khi mặt trời mọc ngồi fix mấy cái lỗi sida hay reset cái server lên cơn
Xem thêm
IT phake gặp ông cố nội IT :))
Xem thêm