Quyển 03: Cao Trung
Chương 59: Chia lợi nhuận cuối năm (C189)
11 Bình luận - Độ dài: 1,685 từ - Cập nhật:
"Nói cái quỷ gì đấy hả?"
Bành Tuyết vốn thích đùa cợt trêu chọc người khác, Nhạc Hân Di ngồi cùng bàn với cô đã lâu nên chẳng lấy làm lạ:
"Mai Phương dù là chó nhưng cũng không đến nỗi làm mấy chuyện này, huống chi bây giờ lại đang trước mặt nhiều người thế này."
"Cậu không tin à? Cứ xem đi, tớ bảo nè, lát nữa cậu ấy sẽ gửi tiền công cực khổ cả năm ngoái cho tớ đấy..."
Nhạc Hân Di hơi nhíu mày: "Cái cậu nói chẳng phải là tiền tài trợ học bass đó sao?"
Bành Tuyết tỏ vẻ ngạc nhiên, "Tớ nhịn suốt bao lâu không nói với cậu chính là để hôm nay làm cậu giật mình mà, sao cậu biết được?"
"Dạo này tan học cậu toàn chẳng chịu ra ngoài chơi với ai, suốt ngày cắm mặt vào sách dạy bass. Thêm nữa trước giờ cậu luôn nói muốn học bass nhưng nhà không có điều kiện còn gì. Cái tính của Mai Cẩu ai cũng biết, chỉ cần cậu nhắc chuyện với cậu ấy, cậu ta lại nể mặt nể mũi Duyên Duyên thì làm sao cậu ta không ủng hộ cậu cho được?"
Làm quản lý ở trang C đã rèn giũa cho Nhạc Hân Di nhiều kinh nghiệm đối nhân xử thế. Từ phần nhiệt tình thân thiện ban đầu, dần đến với sự công bằng trung lập sau này, phải nói rằng tính cách của cô đã được mài giũa, để lại ấn tượng chín chắn hơn nhiều.
Nghe xong, Bành Tuyết liền ôm chặt lấy cánh tay Nhạc Hân Di, ánh mắt đầy biết ơn, "Không ngờ... không ngờ hóa ra cậu luôn quan tâm tớ đến thế... trước giờ tớ toàn coi cậu là đối thủ có cũng được không có cũng xong, nào ngờ cậu yêu tớ đến vậy! Hu hu... Mau ôm tớ đi nào, Tiểu Di à..."
Nhạc Hân Di nhăn mặt đẩy Bành Tuyết đang cố áp sát mình ra, Lưu Tiêu Vũ bên cạnh mỉm cười, "Hai cậu cũng là thanh mai trúc mã à? Thân thiết quá."
Nhạc Hân Di gạt Bành Tuyết đang muốn ôm ấp mình sang một bên, "Thanh mai trúc mã cái quái gì chứ. Đây chỉ là "nghiệt duyên" giữa phe Duyên và phe Hề thôi!"
"Chữ "nghiệt duyên" nghe cũng rất xứng đôi vừa lứa đấy haha!"
Mọi người đang vui vẻ xem cảnh náo nhiệt thì lúc này Hạ Duyên và Lâm Hữu Hề cùng cầm mic hát. Bài hát đầu tiên họ chọn trong hôm nay là《Không Muốn Lớn》của S.H.E. [note70962]
Vì trong buổi tụ họp hôm nay chỉ có riêng Lưu Tiêu Vũ không phải bạn cấp hai, nên ban đầu Mai Phương cũng khá lo cô sẽ cảm thấy lạc lõng trong nhóm. May thay Quách Vân tính tình tốt bụng đã để ý đến sự bối rối của cô. Lúc ăn hay hát karaoke đều chủ động trò chuyện cùng.
Hai người họ trước đây từng gặp nhau ở Giang Thành rồi nên cũng thân thiết hơn. Trò chuyện vui vẻ, hòa hợp với nhau.
Thấy cảnh này, Mai Phương cũng yên tâm, ngồi bên lơ đãng nghịch tóc Trương Minh.
"Lâu rồi không thấy cậu chơi game nhỉ?"
"Từ hồi lên cấp ba gần như không chơi nữa... Khó quá."
"Không có ai rủ cậu chơi Dota à?"
"Tớ có xem người ta chơi, hình như gọi là thể loại MOBA gì đó, nhìn cũng hay..."
"Vậy thì thử chơi đi. Dù có phải học hành cạnh tranh thì cũng chẳng thiếu chút thời gian đó đâu, kỳ nghỉ đông rảnh đi chơi cùng đi?"
"Ừ... Xem đã."
"Ở lớp thực nghiệm ban Tự nhiên thì cậu cứ thoải mái đi. Đó không chỉ là cuộc đua về thành tích mà còn là cuộc đua tâm lý nữa. Nhưng nếu cậu cảm thấy thực sự không theo kịp hoặc áp lực quá lớn, thì đừng ép bản thân mình quá..."
Mai Phương vừa thưởng thức tiếng hát của Duyên Duyên và Hữu Hề, vừa tán gẫu với Trương Minh, đồng thời phân tích cho cậu bạn những lợi hại của việc tiếp tục ở lại lớp thực nghiệm.
"Đầu mỗi học kỳ lớp thực nghiệm đều có cơ hội chuyển lớp, nếu cảm thấy quá sức thì đừng cố ở lại làm gì. Suy đi tính lại thì mục đích cuối cùng vẫn là thi đại học được điểm cao mà, chứ không có gì đáng xấu hổ cả."
"Nói thế cũng không sai... À mà này, dạo này trông cậu có vẻ giàu ghê nhỉ? Trò chơi bọn mình làm thành tích tốt lắm hả?"
"Chuyện này à... để lát nữa tớ kể cho cậu nghe."
Hạ Duyên và Bành Tuyết là hai ca sĩ chính trong phòng hát, Lâm Hữu Hề và Lưu Tiêu Vũ thỉnh thoảng xen vào hát vài bài. Đây là lần đầu tiên Lưu Tiêu Vũ hát trước mặt người khác ngoài Mai Phương (kiếp trước), giọng hát của cô vô cùng ngọt ngào khiến ai nấy đều say mê.
Nhạc Hân Di, Quách Vân và Trương Minh thì hoàn toàn không chịu hát. Mọi người cũng không ép, bởi có người chỉ thích làm nhiệm vụ tạo không khí thôi.
Khi lượt hát ở KTV kết thúc, Bành Tuyết rút cây bass còn Hạ Duyên cầm lấy cây guitar, hai người đã bàn bạc từ trước là sẽ biểu diễn hợp tấu trước mọi người.
"Hôm nay tớ và Duyên Duyên sẽ cùng biểu diễn ca khúc mới của cậu ấy -《Mặt Mộc》. Hy vọng ông chủ Mai đừng để bụng nhé!"
"Tớ không để bụng đâu, chỉ cần đừng kém Duyên Duyên quá là được."
"Đừng có coi thường tớ thế chứ hahaha!"
Chuyện này Hạ Duyên đã báo trước với Mai Phương, cậu cũng hiểu Bành Tuyết muốn thể hiện thành quả nỗ lực của mình để chứng minh khoản đầu tư của cậu không hề lãng phí.
Trong phòng KTV ấm áp, Bành Tuyết chỉ mặc mỗi chiếc áo sơ mi, xắn tay áo và vén gấu áo lên, trông như một cô gái punk cá tính.
Hai người, một cầm guitar một ôm bass, nhẹ nhàng hòa tấu đoạn nhạc dạo đầu. Bành Tuyết nhắm mắt lắc đầu mỉm cười, rõ ràng đang chìm đắm trong thế giới âm nhạc của riêng mình.
【Lại một đêm yên tĩnh nữa】
Giai điệu chính của bài hát tất nhiên xoay quanh tiếng guitar của Hạ Duyên, nhưng với Mai Phương và Lưu Tiêu Vũ, những người am hiểu nhạc lý, thì phần bass do Bành Tuyết đảm nhận cũng gây ấn tượng khá mạnh.
Khi bài hát kết thúc, mọi người cùng vỗ tay theo sự dẫn dắt của Mai Phương.
"Hai người luyện tập bao lâu rồi thế... Cảm giác phối hợp rất ăn ý đấy. Giai điệu hoàn toàn khớp với nhau rồi."
"He he..."
Hạ Duyên vui vẻ ôm lấy Bành Tuyết, "A Phương không biết đâu! Trước khi tập hợp tấu, Tiểu Tuyết nhà tớ đã xem video của tớ không biết bao nhiêu lần... Cậu ấy rất chăm chỉ đấy.Chúng tớ nhất định sẽ thành lập ban nhạc sớm thôi!"
"À... kkk..."
Vốn là người thẳng thắn vô tư không giữ khoảng cách, nhưng lần này Bành Tuyết lại có chút ngượng ngùng trước lời khen trực tiếp của Hạ Duyên.
Sau khi màn biểu diễn kết thúc, Mai Phương gật đầu với Lâm Hữu Hề, người sau hiểu ý liền tắt nhạc trong phòng VIP và bật đèn lên. Hạ Duyên ôm chiếc cặp của Mai Phương tiến lên sân khấu.
"Mọi người dừng lại chút nhé, A Phương có chuyện muốn nói với mọi người. A Phương, cậu lại đây đi..."
Hạ Duyên vẫy tay gọi Mai Phương lên sân khấu.
"Dù không cần phải trang trọng thế này... nhưng để công việc tiếp theo thuận lợi hơn, tớ tạm giải thích một chút. Hôm nay không chỉ là tụ tập bạn bè, mà còn là tiệc tất niên của Studio Sữa Hạt Lựu chúng ta, bởi tất cả mọi người ở đây đều là thành viên sáng lập của Studio Sữa Hạt Lựu cả."
"Trong một năm qua, chúng ta đã lên kế hoạch cho 3 tác phẩm, trong đó có 2 tác phẩm đã ra mắt. Đó là《Vương Quyền》và《Life Restart Simulator》."
Mai Phương phát biểu rất nghiêm túc từng câu từng chữ, ngay cả Bành Tuyết vốn thích đùa nghịch giờ cũng ngồi ngay ngắn lắng nghe.
"Thông tin tớ có thể chia sẻ là doanh số cuối năm của hai tựa game này lần lượt vượt mốc 3 vạn và 5 vạn. Có lẽ mọi người chưa hiểu rõ lắm, nhưng đại khái mà nói thì ý tớ là... hai dự án này hiện đã kiếm được hơn 20 vạn tệ, và hôm nay tớ muốn chia sẻ với mọi người."
"Hai... hơn 20 vạn tệ?!" [note70961]
Nhạc Hân Di ngồi bên hỏi: "Đây chỉ là lợi nhuận gộp thôi phải không? Thế cậu định chia cho mọi người bao nhiêu?"
"Sau khi trừ đi các chi phí vận hành, còn lại khoảng 8 vạn tệ."
Mai Phương nhìn mọi người nói tiếp, "Số tiền này tớ định dùng hết làm thưởng cuối năm, chia đều cho mọi người ở đây tùy theo mức độ đóng góp vào dự án."
"Tám... tám vạn tệ... chia hết?"
Ngoại trừ Hạ Duyên và Lâm Hữu Hề, tất cả đều cảm thấy khó tin.
"Là nhân dân tệ đúng chứ? Cậu đừng có đùa đấy."
"Đùa làm gì..."
Mai Phương vừa nói vừa cùng Hạ Duyên và Lâm Hữu Hề lấy từ trong cặp ra từng xấp tiền.
"À, số tiền này chỉ dành cho mấy cậu thôi, tớ và Hữu Hề không nhận phần đâu."
Đôi lời của Hạ Duyên toát lên phong thái của một người vợ cả trong nhà, khiến Bành Tuyết ngồi bên cứ xúc động mãi không thôi.
60!


11 Bình luận
-Trương Minh say-
các em cứ tự chia