Trùng Sinh Rồi Mới Phát H...
Tào Man Quân | 曹瞒君
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 03: Cao Trung

Chương 42: Kế hoạch phát triển game mới (C172)

18 Bình luận - Độ dài: 1,731 từ - Cập nhật:

    Sau khi thưởng thức bữa tiệc nướng tự chọn thịnh soạn, sức chiến đấu của mọi người nhanh chóng cạn kiệt, chỉ có Hướng Băng Băng là vẫn tiếp tục ăn hai phần tráng miệng kem. Cuối cùng mới ôm bụng phát ra tiếng ợ no đầy mãn nguyện.

    "Đến Giang Thành lâu rồi, mãi mới được ăn no một lần... Vui quá đi mất."

    Nhìn đĩa sạch bong trên bàn, trong lòng mọi người đều không khỏi cảm thán trước sức chiến đấu mạnh mẽ của Hướng Băng Băng, âm thầm thương xót cho ông chủ nhà hàng tự chọn một lúc.

    Mai Phương nhìn mấy cái đĩa nhỏ đơn giản của Quách Vân, cũng không khỏi cảm thán:

    "Quách Vân, cậu bây giờ ăn thật sự ít quá rồi... Cô gái ngày xưa luôn mang theo sô-cô-la Đức Phúc bên mình đã rời xa chúng ta thật rồi."

    "Ờm... Chuyện ngày xưa đừng trêu tớ nữa."

    "Đây đâu phải trêu đùa. Đây là hồi tưởng lại những kỷ niệm đẹp thôi mà đúng không?"

    Mai Phương thực sự rất vui vì Quách Vân đã có sự thay đổi lớn như vậy.

    Ở kiếp trước, cậu đã không đứng ra bảo vệ Quách Vân trước những kẻ ác ý bắt nạt và chế giễu cô ấy. Đến khi chia xa mới biết cô ấy thực sự rất coi trọng mối quan hệ với mình, luôn có chút tiếc nuối.

    Nhưng bây giờ cô ấy đang sống rất tốt, trong đó có một phần nhỏ sự giúp đỡ của mình, biết được điều này Mai Phương đã rất vui rồi.

    Chưa kể bây giờ cô ấy còn đang là một trong những mối quan hệ nghệ thuật quan trọng nhất của Mai Phương.

    "Nhớ lại hồi cấp hai ấy, tớ thực sự rất sợ đi học, vì biết mọi người luôn chế giễu tớ, dù công khai hay ngấm ngầm. Tớ cũng từng muốn thay đổi, nhưng luôn không đủ quyết tâm, kết quả là cứ bị chế giễu mãi, rồi cũng chẳng kết bạn được với ai."

    Quách Vân nghiêm túc nói, "Nhưng từ khi gặp Mai Phương, lớp trưởng và Duyên Duyên mấy người các cậu, rôi cùng các cậu chơi game, đột nhiên cảm thấy đi học cũng vui hẳn lên. Đôi khi tớ thực sự cảm thấy mình rất may mắn, vì các cậu không hề chê tớ... Chỉ là..."

    Quách Vân nói nói bỗng đỏ mặt, "Ừm, đột nhiên sến sẩm quá, có chút xấu hổ. Các cậu cứ coi như tớ chưa nói gì đi nhé!"

    "He he... Bọn tớ hiểu mà. Có gì đâu mà phải xấu hổ chứ, Vân Vân."

    Hạ Duyên chống cằm mỉm cười, "Dù không giảm cân, bản thân cậu cũng có điểm sáng của mình còn gì. Tính cách tốt nè, vẽ lại giỏi nữa, sớm muộn gì cũng sẽ được yêu mến thôi."

    "Tớ cũng nghĩ vậy." Lâm Hữu Hề bên cạnh gật đầu, "Bây giờ cậu là họa sĩ duy nhất của studio Sữa Hạt Lựu, chúng tớ làm game đều cần dựa vào cậu đấy."

    "Ừm... Tớ biết mà. Bản thân tớ cũng sẽ tiếp tục cố gắng, không để phụ lòng mọi người, cũng không để phụ lòng kỳ vọng của Mai Phương với tớ."

    Hạ Duyên lúc này kéo kéo tay áo Mai Phương, "A đúng rồi! A Phương này, hôm nay cậu có chuyện liên quan đến game mới cần nói với Vân Vân đúng không?"

    "Ừ, đây mới là chuyện chính. Lát nữa phải nói chuyện với cô ấy, nếu các cậu không muốn nghe thì có thể đi dạo phố gì đó. Đằng nào cũng chẳng mấy khi vào nội thành chơi mà."

    Hướng Băng Băng gật đầu nói: "Đúng vậy đúng vậy. Tớ định đi dạo phố cùng Tiêu Vũ này, các cậu có muốn đi cùng không?"

    Hạ Duyên lập tức lắc đầu: "Để lát nữa đi... Băng Băng cậu và Tiêu Vũ đi dạo trước đi, tớ cần nghe một chút về việc phát triển game."

    "Vậy Hữu Hề thì sao?"

    Lâm Hữu Hề cũng lắc đầu: "Tớ cũng đi cùng Duyên Duyên và A Phương."

    Vì đã quyết định phát triển game mới, ba nhân vật chủ chốt của xưởng Sữa Hạt Lựu chắc chắn phải cùng nhau tìm hiểu quy trình phát triển tiếp theo.

    Ừm!

    Chắc chắn là như vậy!

    Chứ không phải là để giám sát xem cô bạn Quách Vân có định nhân cơ hội tưởng chừng như riêng tư này để tấn công A Phương của chúng ta hay gì đâu!

    Ngoại hình của Quách Vân tuy đã cải thiện rất nhiều, nhưng theo sở thích của A Phương thì có lẽ vẫn còn thiếu một số thứ.

    Hạ Duyên nhìn chằm chằm vào lưng Quách Vân, suy nghĩ.

    Nếu cô ấy tiếp tục tập thể dục, có lẽ một ngày nào đó sẽ có được một thân hình rất khỏe khoắn và thu hút, nhưng lúc đó chắc chắn đã quá muộn rồi.

    Nói cho cùng, A Phương nhà chúng ta cũng đâu phải kiểu người tầm thường và háo sắc như vậy chứ.

    Tình cảm bao nhiêu năm nay của chúng ta, cậu ấy chắc chắn sẽ càng trân trọng hơn.

    Sau khi nghĩ thông suốt, Hạ Duyên bước đi cũng oai vệ hơn, thậm chí còn trực tiếp vòng tay qua cánh tay Mai Phương, áp sát vào cậu ấy.

    Cứ đi dạo trong trung tâm thương mại như thế này, chẳng khác gì một cặp tình nhân nhỏ.

    "Chúng ta ngồi nghỉ ở quán trà sữa này một lát đi, tiện thể tiêu hóa thức ăn luôn."

    Mai Phương liếc nhìn thực đơn: "Quán này có trà xanh không đường, trà lài và trà ô long, cậu có thể uống được chứ?"

    Quách Vân gật đầu, sau đó đứng dậy lấy ví: "Ờ... Mà lần này để tớ mời trà sữa cho mọi người nhé. Không thể lúc nào cũng để cậu trả tiền mãi được."

    "Ừm... được thôi. Vậy thì cảm ơn cậu nhé."

    Mai Phương chủ yếu là nhớ lại lời Hạ Duyên đã nói với mình, ở đây tốt nhất là không nên cố tỏ ra hào phóng.

    Quách Vân gọi trà sữa cho mọi người, sau đó lấy từ trong túi ra một chiếc máy tính bảng iPad. Đây chính là khởi đầu của huyền thoại máy tính bảng.

    "Đây là những bản thiết kế khái niệm hay concept design mà Mai Phương đã nhờ tớ tham khảo một số tác phẩm nghệ thuật để vẽ, có cả nhân vật lẫn cảnh vật. Các cậu xem thử có cái nào cảm thấy hấp dẫn không."

    Mai Phương nhận lấy máy tính bảng từ Quách Vân, cùng Lâm Hữu Hề và Hạ Duyên ngắm nhìn bộ sưu tập tác phẩm của cô ấy.

    "A Phương này, cậu bảo Quách Vân vẽ những thứ này để làm gì vậy? Thiết kế concept là cái gì thế..."

    "Trong giai đoạn đầu phát triển game, cần xác định phong cách nghệ thuật. Chúng ta đưa ra một ý tưởng, lấy một số hình ảnh theo khái niệm nào đó hay còn gọi là concept art từ bộ phận mỹ thuật, sau đó tìm ra phong cách phù hợp với ý tưởng của mình, rồi mới bắt đầu sáng tạo tác phẩm mới."

    "Nghe có vẻ phức tạp hơn nhiều so với những game trước đây đấy. A Phương cậu định làm một game rất kinh khủng đây à?"

    "Quy mô thì là chuyện của tương lai. Tốt nhất là xem xét nguồn lực hiện có trước đã."

    Quách Vân đưa ra ba phong cách thiết kế concept: nhân vật và bối cảnh đa giác kiểu low-poly; nhân vật vẽ theo phong cách cel animation ở thời kỳ đầu; và phong cách nghệ thuật pixel hạt mịn.

    Phong cách đầu tiên mà Mai Phương muốn hướng tới là tác phẩm nổi tiếng kiếp trước《Monument Valley》. Trong giai đoạn đầu phát triển U3D, phong cách 3D low-poly này có sự khác biệt rõ rệt so với các tác phẩm game truyền thống, nói một cách đơn giản là mang lại cảm giác "nhẹ nhàng, tươi mới". [note70704]

    Phong cách cel animation [note70705] là phong cách vẽ rất phổ biến vào đầu thế kỷ 21. Nhiều tác phẩm của đại sư Miyazaki Hayao, cũng như các bộ phim hoạt hình nổi tiếng như《Cowboy Bebop》, đều được sản xuất theo phong cách này.

    Những tác phẩm này có rất nhiều lớp hình ảnh, màu sắc rực rỡ và thường được thể hiện dưới dạng các khối lớn, mang lại cảm giác rất tinh tế. Vì vậy chi phí vẽ cũng rất cao, thích hợp để làm các game dạng galgame hoặc RPG có cốt truyện nặng.

    Còn phong cách thứ ba là pixel hạt mịn thì so với hầu hết các tác phẩm pixel truyền thống trên thị trường hiện nay, nó có các khối màu nhỏ hơn và mặt chuyển động cũng mượt mà hơn.

    Nói là pixel truyền thống, nhưng thực chất là so với các game FamiCom thời kỳ sơ khai. Chứ còn như thời điểm bây giờ, các sản phẩm đối thủ cạnh tranh trên thị trường thực sự không nhiều.

    Vào đầu năm 2010, mọi người đều rất hào hứng sử dụng engine U3D và Unreal Engine để phát triển công nghệ hình ảnh thế hệ mới. Pixel, với tư cách là một phong cách vẽ đã "lỗi thời", được đón nhận ít hơn.

    Tất nhiên, sau năm 2016 - 2017, cũng có nhiều tác phẩm pixel dựa vào chất lượng game xuất sắc, hoặc kết hợp với công nghệ pixel 3D mới mà bùng nổ trở lại. Chẳng hạn như《Dead Cells》,《Celeste》và các tác phẩm khác, nhưng đó là chuyện sau này.

    Mai Phương chăm chú lật xem bộ sưu tập tác phẩm của Quách Vân. Hạ Duyên và Lâm Hữu Hề cũng không nhìn ra được gì, chỉ có thể lặng lẽ xem cùng Mai Phương.

    "Tớ thấy đều rất tốt... A Phương, cậu đã quyết định bắt đầu sáng tạo game mới từ phong cách nào chưa?"

    Mai Phương gật đầu, sau đó chỉ vào một bức vẽ nhân vật trong bộ sưu tập và nói:

    "Nhân vật này... cảm giác rất thú vị."

    77!

Ghi chú

[Lên trên]
Low-poly là kiểu thiết kế các khối đa giác thô, lớn, fill màu đơn giản. Kể ra thì Monument Valley nó hơi không giống low-poly thuần cho lắm. Nó nghệ hơn khá nhiều về bối cảnh, màu sắc. Cảm giác như họ chỉ dùng các khối đa giác với kiểu ảo giác không gian cho gameplay độc đáo chứ họ cũng không phải low-poly hoàn toàn. Các bạn có thể xem qua Superhot, A Short Hike hay Untitled Goose Game để thấy sự khác biệt so với Monument Valley
Low-poly là kiểu thiết kế các khối đa giác thô, lớn, fill màu đơn giản. Kể ra thì Monument Valley nó hơi không giống low-poly thuần cho lắm. Nó nghệ hơn khá nhiều về bối cảnh, màu sắc. Cảm giác như họ chỉ dùng các khối đa giác với kiểu ảo giác không gian cho gameplay độc đáo chứ họ cũng không phải low-poly hoàn toàn. Các bạn có thể xem qua Superhot, A Short Hike hay Untitled Goose Game để thấy sự khác biệt so với Monument Valley
[Lên trên]
Cel animation là phong cách theo kiểu ảnh vẽ hoạt hình trên giấy cel hay giấy celluloid, 1 loại giấy trong suốt, có thể chồng nhiều lớp. Mình không rành cái này lắm, nhưng mà theo tìm hiểu hầu như các hoạt hình trước những năm 90 đều dùng giấy celluloid để vẽ. Đặc trưng dễ thấy là có cái outline, cái nét viền cho các nhân vật khá rõ nét để tách biệt với phông nền. Không biết các bạn có thấy mấy cái video của pháp sư Trung Hoa về tô màu cho 1 cảnh anime trên tấm kính hoặc mica của khung ảnh. Sau đó lồng thêm 1 tấm ảnh nền/background đằng sau cho khung ảnh. Cái này cũng có thể xem như cel art. Các bạn có thể xem qua Skullgirls hoặc Guilty Gear Strive.
Cel animation là phong cách theo kiểu ảnh vẽ hoạt hình trên giấy cel hay giấy celluloid, 1 loại giấy trong suốt, có thể chồng nhiều lớp. Mình không rành cái này lắm, nhưng mà theo tìm hiểu hầu như các hoạt hình trước những năm 90 đều dùng giấy celluloid để vẽ. Đặc trưng dễ thấy là có cái outline, cái nét viền cho các nhân vật khá rõ nét để tách biệt với phông nền. Không biết các bạn có thấy mấy cái video của pháp sư Trung Hoa về tô màu cho 1 cảnh anime trên tấm kính hoặc mica của khung ảnh. Sau đó lồng thêm 1 tấm ảnh nền/background đằng sau cho khung ảnh. Cái này cũng có thể xem như cel art. Các bạn có thể xem qua Skullgirls hoặc Guilty Gear Strive.
Bình luận (18)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

18 Bình luận

Mấy chị vợ cứ lo xa, người ta tính trung thủy rồi đừng làm người ta mệt chứ :)))
Cơ mà cứ kè kè thế chắc mai phương cũng vui
Xem thêm
con Valheim có tính là low-poly ko nhỉ?
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Mình nghĩ là giả low poly. Tức là làm phần texture trông có vẻ như các khối để tạo hiệu ứng hơi hơi giống low poly ấy. Con Muck thì nó sẽ đúng hơn. Chứ Valheim full setting trông tắt hẳn cái low poly luôn ấy. Nó trông voxel hơn
Xem thêm
Nghe Celeste tự dưng nhớ đến nỗi ám ảnh khi mất hơn 3h đồng hồ mà mãi chưa qua khu mới tại chơi quá gà
Xem thêm
TRANS
Tfnc. Cuối cùng sau 6 tiếng mình cũng đọc xong hết gần 60 chương rồi :v
Xem thêm
Trans thật sự đã tích tận 60 chương 😯
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
dữ dằn, đề nghị trans này cũng nhanh chóng để nhiều chương tí. Mới tích được 40 ko có đã
Xem thêm
Xem thêm 4 trả lời
cảm ơn trans
Xem thêm
Cảm ơn trans
Xem thêm