The Novel's Extra
Jee Gab Song 지갑송
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Main Story (Từ chương 203)

Chương 235 – Giai Đoạn Ba (1)

0 Bình luận - Độ dài: 4,152 từ - Cập nhật:

Chương 235 – Giai Đoạn Ba (1)

Tôi đang đứng bên một bến cảng lúc sớm mai, không khí nồng nặc mùi muối biển. Chỉ năm phút trước, nơi đây còn vang vọng tiếng gào thét và giao tranh ma lực, nhưng giờ lại hoàn toàn yên ắng.

“Haa…”

Tôi hít một hơi thật sâu, điều hòa lại dòng Linh Lực đang cuộn chảy trong cơ thể.

Những con sóng vỗ vào bến cảng, làn gió mát lướt qua da thịt tôi. Nhịp tim dần chậm lại, tôi mở mắt ra.

Không còn ai ở đây nữa. Sau khi tôi quét sạch lũ Ma Nhân, bến cảng trở nên trống rỗng.

“Đúng là một tuyệt kỹ đỉnh cao.”

Tôi lẩm bẩm đầy ngạc nhiên rồi mở bảng thông tin kỹ năng tối thượng lên xem lại.

[Lv.2 Kỹ Năng Tối Thượng – Lĩnh Hội Hoàn Toàn Linh Lực]○ 1. Phá Giới: Khi kích hoạt, mọi kỹ năng sẽ đạt cấp 11 trong vòng 5 phút.○ 2. Tuyệt Đỉnh: Khi kích hoạt, hiệu suất và cảnh giới Linh Lực sẽ đạt tới đỉnh cao trong vòng 5 phút.○ 3. Thanh Tẩy Thụ Động: Linh Lực sẽ dần được tinh lọc theo thời gian.Hồi chiêu: 3 ngày.

Cũng giống như kỹ năng độc nhất của tôi, kỹ năng tối thượng này thuộc loại tự cường hóa, thường được gọi là dạng avatar. Nhưng may mắn thay, tác dụng phụ của nó không quá khắc nghiệt như kỹ năng độc nhất.

Khi kích hoạt, tôi trở nên hoàn hảo cả trong tấn công lẫn phòng thủ. Tôi có một lượng Linh Lực vô hạn, và với Lv.11 [Chiết Xuất và Vật Chất Hóa Vĩnh Viễn], tôi có thể hấp thụ mọi đòn tấn công. Khả năng tấn công của tôi cũng trở nên vô cùng bá đạo. Nhờ [Thuật Toán] được cường hóa, sức hủy diệt của những viên đạn tăng lên theo cấp số nhân, đồng thời Linh Lực cũng gia cố các chức năng của Aether.

Tôi không hợp nhất Linh Lực với Ma Lực như phần lớn người chơi khác. Điều này khiến kỹ năng tối thượng này càng có lợi cho tôi hơn, bởi tôi phụ thuộc nhiều vào kỹ năng và Aether. Mà tôi thậm chí cũng chưa hề tự nghĩ ra nó sẽ đỉnh thế này. Chắc hẳn may mắn đã hỗ trợ tôi rất nhiều ở đây.

Wiing—

Đồng hồ thông minh rung lên, báo hiệu cuộc gọi video từ Yoo Yeonha.

Alo?

Khi tôi nhấc máy, gương mặt cô ấy hiện lên trên màn hình ba chiều.

“Yo, lâu rồi nhỉ. Có chuyện gì à?”

Anh đang ở đâu vậy? Trông tối quá.

“Tôi á? Ở một bến cảng.”

Tôi giơ đồng hồ lên, lia camera để cô ấy thấy khung cảnh xung quanh.

“Tôi vừa ngăn mấy tên Ma Nhân cướp hàng của Essential Armory.”

Thật sao?

“Ừ. Cậu có biết Jeffrey không?”

— Có, tớ biết. Hiệp hội cũng treo thưởng hắn đấy. Hắn là Ma Nhân hạng nâu phải không?”

Hiệp hội Anh Hùng cũng xếp hạng Ma Nhân giống như cách họ xếp hạng anh hùng. Một Ma Nhân hạng nâu có giá trị tiền thưởng khoảng 1-2 tỷ won, và thường có sức mạnh ngang ngửa anh hùng hạng trung cao cấp, cấp 3-4.

Nhưng điều làm tôi ngạc nhiên hơn là Yoo Yeonha lại biết đến hắn. Vì dù sao thì cũng có hàng trăm Ma Nhân hạng nâu.

Mà Jeffrey thì sao?

Khi thấy tôi chỉ cười mà không trả lời, Yoo Yeonha lập tức nghiêm túc hẳn lên.

J-Jeffrey cũng có mặt ở đó à?

Tôi lắc đầu.

“Không còn nữa.”

— Cậu giết hắn rồi?

“Ừ.”

Yoo Yeonha nhìn tôi, mặt đơ ra như không tin nổi. Tôi chỉ gãi đầu rồi nhanh chóng đổi chủ đề.

“Thế, cậu gọi tớ có chuyện gì?”

À đúng rồi.

Cô ấy gật đầu.

Là về thứ cậu hỏi lần trước. Về con quái vật hình người ấy.

“Oh, cậu có tìm được gì không?”

Thông tin về quái vật hình người không dễ gì tìm ra, ngay cả với Chân Thư, nên tôi đã nhờ Yoo Yeonha điều tra tin đồn.

Ừm, có vẻ như một thứ gì đó tương tự đã xuất hiện ở Pandemonium.

Cô ấy gửi tôi một bức ảnh chụp một cái bóng mờ khó nhận diện. Nhưng ai cũng có thể thấy rõ nó không phải con người. Cơ thể cao lêu nghêu, gầy gò dị thường.

“Đây là ảnh hay video?”

Là cảnh dừng của video.

“Mở nó đi.”

Video tiếp tục phát, thứ đó đang lao đi trên mặt đất. Ngay cả Thiên Lý Nhãn cũng không theo kịp tốc độ của nó.

“Có thể làm chậm lại không?”

Đây đã là tốc độ 0.01x rồi.

“… 0.01x?”

Ừ.

Chỉ riêng điều đó cũng đủ để tôi đoán ra. Chỉ có một con quái vật có thể di chuyển với tốc độ như thế.

Kurukuru.

Một quái vật hình người mang hình dáng bọ ngựa.

Hai chân trước của nó phát sáng như những lưỡi hái và một đôi cánh siêu tốc rung lên liên tục. Nó trông giống côn trùng hơn con người, nhưng trí tuệ của nó không thể xem thường.

Không thể khinh suất chỉ vì nó trông giống côn trùng.

Đôi cánh của nó có thể tạo ra tốc độ siêu thanh, còn đôi chân trước có thể chém đứt mọi vật chất. Không ai có thể sánh với Kurukuru trong thế giới này về khả năng ám sát và tốc độ.

Nói thẳng ra, nó có thể xem như con trùm giữa của giai đoạn ba.

Đoạn video này được ghi lại vào hôm qua. Con quái vật này đã giết hàng chục Ma Nhân ở Pandemonium trước khi tiếp tục di chuyển xuống phía nam.

“Cảm ơn.”

Nhưng tớ đang thắc mắc một chuyện.

Yoo Yeonha bất ngờ nghiêm túc lại, chống cằm nhìn tôi.

“Cậu đang làm gì thế?”

Cậu có nghĩ quái vật hình người thực sự tồn tại không?

“Hả? À, nếu bọn mình đang nghe tin về chúng thì chắc là có rồi.”

Điều làm tôi quan tâm hơn là việc Kurukuru xuất hiện ở Pandemonium. Nó đến trước vì tốc độ của nó sao?

Không, ý tớ không phải thế. Tớ nghĩ thứ trong video có thể là một loại Ma Nhân mới.

“Không phải đâu, đừng lo.”

— Không, loại trừ khả năng đó thì quá nguy hiểm. Nghĩ kỹ mà xem. Càng tiến lên cao trong Tháp Điều Ước, quỷ thường trông càng phi nhân tính hơn. Có thể chúng ta đang chứng kiến điều gì đó tương tự. Phản ứng của chúng ta phải thay đổi tùy vào việc đối thủ là Ma Nhân hay quái vật…

Tôi ngáp dài khi nghe Yoo Yeonha phân tích. Đôi khi, người thông minh thật khiến người ta mệt mỏi. Họ không dễ tin vào điều gì và luôn cố suy luận thêm khả năng khác chỉ từ những chi tiết nhỏ nhặt nhất.

— Cậu nghĩ sao?

"Chắc chắn là cậu sai rồi."

Tôi đáp chắc nịch. Yoo Yeonha bĩu môi, nhưng tôi biết rõ sự thật. Về sau, Ma Nhân và con người sẽ liên thủ để tiêu diệt quái vật hình người, nên chuyện này không thể liên quan đến một loại Ma Nhân mới được.

"Tớ nói đúng đấy."

— Lúc nào cậu cũng nói thế.

Có vẻ Yoo Yeonha vẫn chưa chịu từ bỏ. May mắn là tôi có thể thuyết phục cô ấy.

"Cậu quên tớ từng đứng hạng 1 lý thuyết à?"

— À…

Nếu Kim Hajin theo đuổi học thuật, có khi còn đoạt luôn cả giải Nobel cũng nên.

Cô ấy nhớ lại lời của các giáo sư Cube và im lặng.

"Cậu có thể biết thứ tớ không biết, nhưng không đời nào tớ lại không biết thứ cậu biết."

— Thế sao cậu không tự tìm hiểu đi?

Yoo Yeonha khoanh tay, lầm bầm khó chịu.

"Đừng tranh luận với tớ nếu tớ đã chắc chắn về điều gì đó. Tớ sẽ không bao giờ nói gì có hại cho đồng đội của mình đâu, đúng không?"

— …

Yoo Yeonha im lặng nhìn tôi một lúc rồi gật đầu.

— Được rồi. Tớ cúp máy đây, còn nhiều việc phải làm.

Cô ấy dập máy ngay lập tức. Tôi cười khẽ, nhắn tin cho cô ấy.

[Tiếp tục điều tra chuyện này nhé. Tớ tin cậu.]

Cô ấy trả lời ngay.

[Tớ sẽ làm, nhưng đừng tin tớ quá. Tớ không phải người tốt hay người đáng tin đâu.]

Haha. Đang giận dỗi sao? Có lẽ tôi nên may cho cô ấy một bộ đồ ngủ sau vậy. Tôi vừa nghĩ thế thì đồng hồ thông minh lại rung lên.

[★Sẵn sàng★][Đoàn Kịch Tắc Kè, tập hợp!][Hãy nuốt chửng Pandemonium♡]

Jain gửi thông báo rằng kế hoạch chinh phục Pandemonium của Đoàn Kịch Tắc Kè sắp bắt đầu.

===

[Busan – Biệt thự của Chae Nayun]

Dạo gần đây, Chae Nayun chìm trong đống tài liệu. Ngay cả ở Cube, cô còn chẳng bao giờ chịu đọc sách, vậy mà giờ đây, cô đang cố gắng hiểu những văn bản phức tạp đủ loại. Và rồi cô nhận ra một điều—những thứ tưởng chừng như không thể, chỉ cần đủ nỗ lực thì đều có thể làm được. Đọc quá nhiều khiến cô có cảm giác mình đã thông minh hơn.

— Hồ sơ vụ án sẽ được gửi qua hệ thống bảo mật của Đại Tiệc Violet.

"Được."

Nhưng cảm giác ấy chỉ kéo dài trong chốc lát. Cứ mỗi lần cô nghĩ rằng mình đã hiểu được điều gì đó, lại có một mớ thông tin mới đến làm vấn đề phức tạp hơn.

— Tài liệu này chứa thông tin quan trọng về vụ án.

Kim Hosup đã mất một tháng trời che giấu dấu vết để hack được một hồ sơ tuyệt mật cấp 1—Hồ sơ vụ án Chae Jinyoon. Đổi lại, cậu ta nhận được phần thưởng là ReOrient Nox.

"Ừm… Tốt lắm."

Chae Nayun đăng nhập vào tài khoản Đại Tiệc Violet—nền tảng duy nhất không thể bị hack—và nhận hồ sơ mà Kim Hosup gửi đến.

"Haa… Chắc đêm nay lại thức trắng rồi."

Cô lẩm bẩm, nhìn chăm chú vào tập tài liệu.

[Hồ sơ vụ án Chae Jinyoon]

Tim cô đập mạnh khi đọc tiêu đề. Nghĩ đến việc mình đã nhờ người xâm nhập cơ sở dữ liệu của Hiệp hội… Trước đây, cô chưa từng dám tưởng tượng mình sẽ làm vậy. Chưa kể, nếu là trước kia, cha cô chắc chắn sẽ phát hiện và lập tức ngăn cản.

"…"

[Tải xuống hoàn tất.]

Một cảm giác sợ hãi ập đến khi cô nhìn chằm chằm vào tài liệu. Mình sẽ thấy thi thể của oppa sao? Mình sẽ đọc được báo cáo chi tiết về những gì đã xảy ra ngày hôm đó sao? Liệu mình có chịu nổi không?

"Không."

Chae Nayun nghiến răng. Đã đâm lao thì phải theo lao. Dù có phải đối mặt với sự thật tàn nhẫn đến đâu, cô cũng chấp nhận rủi ro này.

"Haa…"

Cô hít một hơi thật sâu, trấn tĩnh lại rồi từ từ mở tập hồ sơ.

"Hửm?"

Nhưng quyết tâm của cô chợt tan biến khi nhìn vào nội dung bên trong. Những hàng chữ đen nhỏ xíu chi chít trên nền giấy trắng. Cô chưa từng đọc tài liệu chuyên môn phức tạp đến vậy, lại còn mong có một bản báo cáo tóm tắt gọn gàng như trên phim. Nhưng thực tế thì…

"…"

Mãi cô mới hoàn hồn lại. Sau đó, cô chậm rãi lật qua 239 trang để tìm kiếm hình ảnh. Trang 1… 33… 48… 63… 129… Cuối cùng, đến trang 169, cô nhìn thấy thi thể của Chae Jinyoon.

"Ah…"

Tim cô như rơi xuống vực thẳm. Nước mắt và những tiếng chửi rủa dồn nén trong lòng bùng lên.

Thi thể của Chae Jinyoon… thậm chí còn chẳng có mặt. Phần trên cổ hoàn toàn không tồn tại. Đến lúc này, cô mới hiểu tại sao cha và ông nội nhất quyết không để cô nhìn thấy thi thể.

Chae Nayun cắn chặt môi, cơn giận dữ dâng trào trong lòng, đến mức bàn tay cô siết chặt đến rỉ máu.

Tại sao? Sao lại tàn nhẫn đến mức này?

"Ể?"

Nhưng rồi, một cảm giác kỳ lạ thoáng lướt qua khi cô nhìn kỹ bức ảnh.

"Chuyện này là sao…"

Bản năng mách bảo cô rằng, thi thể này không phải của Chae Jinyoon. Không thể nào. Nó trông quá khác biệt, quá xa lạ.

Cô nheo mắt lại, cẩn thận kiểm tra từng chi tiết để xác nhận suy đoán của mình.

"Khoan đã."

Và rồi, cô tìm ra điểm bất thường.

Thi thể này… thiếu mất một thứ. Một thứ chắc chắn phải có nếu nó thực sự là của Chae Jinyoon

Khoảng 15 năm trước, Chae Jinyoon bị thương khi bảo vệ cô khỏi một cuộc tấn công bất ngờ của quái vật. Khi Chae Nayun vừa khóc vừa liên tục xin lỗi, Chae Jinyoon chỉ cười và nói rằng vết thương này rồi cũng chỉ để lại một vết sẹo danh dự mà thôi.

Nhưng... cái xác này lại không có vết sẹo đó.

— Có gì không ổn sao? Nếu thông tin không đúng thì...

Chae Nayun cúp máy. Giờ cô không thể nghe bất kỳ ai nói gì nữa. Tim cô đập loạn nhịp, một cơn đau đầu dữ dội ập đến.

"Cái này..."

Chae Nayun lẩm bẩm, mắt dán chặt vào bức ảnh.

"Đây không phải là oppa."

Cô có thể khẳng định chắc chắn điều đó. Ai đó đã tráo đổi cái xác.

===

[Trung Á, Pandemonium]

Vùng đất vô pháp này không có luật lệ hay quy tắc. Chỉ có những Ma Nhân đã từ bỏ nhân tính mới sinh sống tại đây. Đoàn Kịch Tắc Kè xuất hiện một cách đầy oai nghiêm giữa nơi hoang dã này. Ngoại trừ Cheok Jungyeong—người đang mải mê khám phá tòa tháp—tất cả thành viên còn lại đều có mặt.

“...”

Boss đứng trước toàn bộ thành viên nhưng không nói gì. Cô không phải người diễn thuyết. Việc đó đã có Jain đảm nhận. Cô chỉ cần tạo bầu không khí.

“Lâu rồi không gặp.”

Boss lên tiếng, và tôi chú ý đến tay cô. Trên ngón út bàn tay trái, cô đang đeo một chiếc nhẫn.

“Khụ.”

Cô cảm nhận được ánh mắt tôi và lập tức giấu tay đi.

“Hôm nay, chúng ta sẽ bước bước đầu tiên để đạt được mục tiêu của mình.”

Boss bắt đầu bài diễn thuyết.

“Chúng ta sẽ xóa bỏ nỗi nhục mà mình đã phải chịu đựng suốt hàng chục năm qua. Pandemonium sẽ là của chúng ta, và tiếng thét của những kẻ địch sẽ trở thành khúc tụng ca tiễn đưa vị thủ lĩnh tiền nhiệm. Chúng ta sẽ giành lại những gì từng thuộc về mình!”

Tôi không biết nhiều về chuyện này, nhưng xem ra vị thủ lĩnh trước đây của Đoàn Kịch Tắc Kè đóng một vai trò rất lớn trong việc hình thành Pandemonium. Tuy nhiên, sau khi ông ấy chết, Satan’s Servants đã chiếm lấy quyền kiểm soát nơi này.

“Mọi người, cảm ơn vì đã tin tưởng và đi theo ta đến tận bây giờ.”

Boss kết thúc bài diễn thuyết. Cô không nói quá nhiều, nhưng lại có một sức hút kỳ lạ khiến người khác không thể không chú ý. Các thành viên nhìn Boss với ánh mắt đầy cảm xúc.

“Giờ thì, tôi sẽ tóm tắt kế hoạch.” Jain bước lên và tiếp tục.

“Như mọi người đều biết, kẻ thống trị thực sự của Pandemonium chính là Satan’s Servants. Sau khi Boss trước đây qua đời, bọn chúng đã nắm chặt lấy quyền lực nơi này.”

Jain nói tiếp với giọng điệu sắc bén.

“Tuy nhiên, Ma Nhân vẫn là Ma Nhân. Chúng chẳng thích bị ai giẫm lên đầu cả. Thế nên, tôi đã có sự chuẩn bị. Như tôi vẫn hay nói, chiến tranh là 90% chuẩn bị và 10% hành động. Hiện tại, đám Ma Nhân ở Pandemonium có lẽ đang vui vẻ giết lẫn nhau rồi.”

Châm ngòi xung đột, rò rỉ thông tin, tung tin đồn, thuyết phục, phản bội, v.v... Jain đã thực hiện xong toàn bộ công tác chuẩn bị bằng Gifts của mình.

“Quay lại vấn đề chính. Mục tiêu hôm nay của chúng ta là khu vực phía đông của Pandemonium.”

Satan’s Servants chia Pandemonium thành bốn khu vực chính, mỗi khu vực được kiểm soát bởi một nhóm Ma Nhân trung thành với chúng. Các nhóm này lại tiếp tục phân chia lãnh địa của mình cho những kẻ dưới trướng. Kết quả là, ảnh hưởng của Satan’s Servants ở khu vực phía đông là yếu nhất.

“Chúng ta sẽ chiếm một phần tư Pandemonium chỉ trong một ngày.”

Jain tuyên bố với giọng điệu như thể Đoàn Kịch Tắc Kè đã chắc chắn chiến thắng. Cô ấy chưa bao giờ bắt đầu một trận chiến mà không thể thắng. Thay vào đó, cô luôn đảm bảo chiến thắng trước rồi mới ra tay. Chính vì vậy mà mọi quyết định của Jain đều mang theo sự tự tin tuyệt đối.

===

Mọi chuyện diễn ra đúng như kế hoạch của Jain.

— Chúng ta đã thông báo cho các nhóm Ma Nhân đồng ý hợp tác. Bạc, lam ngọc và lục sẽ liên kết với Hiệp Hội Hắc Nguyệt—thế lực có ảnh hưởng mạnh mẽ nhất ở phía đông—để tiêu diệt nhóm Ma Nhân Proclamation of Darkness.

Cuộc chiến khởi đầu với sự giúp sức của Hiệp Hội Hắc Nguyệt. Xem ra, trong suốt những năm qua kể từ sự kiện liên quan đến tôi, bọn họ đã hoàn toàn đứng về phía Đoàn Kịch Tắc Kè.

Ghế bạc, Kaita. Ghế lam ngọc, Setryn. Ghế lục, Jin Yohan.

Ba người này đã liên thủ với Hiệp Hội Hắc Nguyệt để quét sạch các nhóm Ma Nhân trung thành với Satan’s Servants.

— Tím, chàm và lam, trong khi kế hoạch ở phía đông diễn ra, nhiệm vụ của các cậu là làm náo loạn khu vực phía tây. Chỉ cần thu hút sự chú ý là được.

Ghế tím, Droon. Ghế chàm, Yoo Kyunghwan. Ghế lam, Khalifa.

Ba người họ đã tung ra một cuộc tấn công quy mô lớn với sự trợ giúp của các Ma Nhân được thuê từ trước. Họ phá hủy các quán rượu, nhà thổ, sòng bạc—những nguồn thu nhập khổng lồ của Satan’s Servants. Ngay sau đó, những kẻ dưới trướng Satan’s Servants liền xuất hiện để trấn áp tình hình. Droon, Yoo Kyunghwan và Khalifa đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ thu hút sự chú ý của tầng lớp thượng tầng Pandemonium.

— Chẳng bao lâu nữa, Satan’s Servants sẽ phát hiện ra kế hoạch của chúng ta. Chúng là kẻ thống trị nơi này, nên chắc chắn sẽ nhanh chóng nhận ra chúng ta đang nhắm vào khu vực phía đông. Đó cũng chính là lúc Boss và Đen ra tay.

Boss và tôi sẽ hạ gục các Ma Nhân. Tôi bắn hạ những kẻ đổ về khu vực phía đông bằng cung tên của mình. [Cung Của Thành Cát Tư Hãn Được Ban Phước Bởi Horus] cùng với [Lv.11 Mũi Tên Ánh Trăng Của Athena] là khắc tinh hoàn hảo của Ma Nhân. Ngay khi mũi tên chạm vào dù chỉ một sợi tóc, một ngọn lửa trắng bùng lên và thiêu rụi chúng thành tro bụi.

— Chúng ta sẽ giải quyết chuyện này trong nửa ngày. Không, phải hoàn thành trong khoảng thời gian đó. Đám Ma Nhân ở khu vực phía đông mang đầy lòng căm hận với Satan’s Servants.Chúng cho rằng khu tây đang được thiên vị.

Jain đặt ra thời hạn tối đa là nửa ngày. Đúng như cô ấy nói, trận chiến sẽ lên đến đỉnh điểm vào thời điểm đó.

— Vai trò của đen là quan trọng nhất. Đám Ma Nhân cấp cao thực ra rất sợ chết. Nếu anh bắn chúng từ điểm mù, chúng sẽ hoảng sợ đến mức không dám ló mặt. Vậy nên hãy ra tay thật mạnh ngay từ đầu.

Bọn Ma Nhân cấp cao không dám xuất hiện, trong khi đám Ma Nhân thường ở khu đông vui vẻ gia nhập phe ta để nổi dậy. Đương nhiên, Hiệp Hội Hắc Nguyệt là lực lượng dẫn dắt bọn chúng.

— Nếu mọi thứ diễn ra đúng kế hoạch, chúng ta sẽ không cần phải làm gì nhiều. Trận chiến sẽ kết thúc trước cả khi nó kịp bắt đầu. Dù mạnh đến đâu, Satan’s Servants cũng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc từ bỏ khu đông.

Thời gian dần trôi. Mặt trời bắt đầu lặn. Từ lúc khởi sự vào rạng sáng đến giờ, mọi chuyện đã gần như khép lại.

“Làm tốt lắm.”

Dưới ánh hoàng hôn, Boss nhìn tôi. Sự cay đắng và oán hận trong mắt cô ấy dường như đã vơi đi phần nào sau khi chúng tôi hoàn thành một phần mục tiêu hôm nay.

“Cả cô cũng vậy, Boss.”

Tôi cũng có cảm giác vô cùng đặc biệt. [Đoàn Kịch Tắc Kè đã chinh phục một phần Pandemonium.] Câu văn mà tôi từng viết trong tiểu thuyết giờ đây đã trở thành hiện thực. Tôi thậm chí còn đích thân tham gia vào trận chiến lịch sử này. Đương nhiên, đây mới chỉ là một phần tư kế hoạch.

Bất chợt...

“…?”

Thế giới chậm lại. Bullet Time tự kích hoạt. Cảm quan của tôi bắt được chuyển động của gió, đồng thời phát hiện có thứ gì đó đang bò lên từ dưới lòng đất.

Rắc!

Đất đá bắn tung tóe khi một sinh vật kỳ lạ trồi lên.

Kurururu, kurururu.

Một con côn trùng hình người xuất hiện. Kurururu, kurururu. Tôi không rõ lý do vì sao nó lại xuất hiện vào lúc này, nhưng sinh vật ấy vừa gầm gừ gọi tên mình, vừa lao thẳng đến chỗ Boss. Cơ thể nó để lại một vệt ảnh rõ ràng giữa không trung rồi biến thành một luồng sáng. Một tiếng nổ siêu thanh vang lên sau lưng nó.

Kwaaaa—!

Boss nhìn tôi trong lúc con quái lao tới. Tôi cũng không kịp phản ứng.

Con côn trùng cao hai mét đó di chuyển còn nhanh hơn cả tên lửa đạn đạo.

Trong nháy mắt, Kurukuru đã áp sát Boss, vung lưỡi liềm sắc bén trên đôi chân trước của nó.

Kiiiik—!

Một âm thanh ghê rợn vang lên khi lưỡi liềm của Kurukuru đâm thẳng vào tim Boss.

Ngay cả trong Bullet Time, tốc độ của nó vẫn không bị suy giảm. Boss không thể né tránh. Không một ai có thể né tránh. Tôi đã thiết kế thanh lưỡi liềm đó để nó không thể bị tránh thoát.

Ngay lúc đó, một thông báo bật lên trước mắt tôi.

[Kurukuru – Một quái vật hình người có thể đạt tới tốc độ siêu thanh trong 3 giây bằng cách đẩy nội năng đến giới hạn.][Thay đổi thiết lập – Sức mạnh của nó đã được nâng lên mức 9.2/10 với tư cách là sát thủ cấp Boss trong giai đoạn ba.][Thay đổi thiết lập – Trí tuệ của Kurukuru đã tăng lên, cho phép nó thực hiện giao dịch với con người và Ma Nhân.]

Nhìn vào dòng thông báo, tôi lập tức sử dụng Đảo Ngược Thời Gian trước khi cơ thể Boss bị xé rách thêm nữa.

Thời gian quay ngược lại với tốc độ ánh sáng.

Boss trở về từ cõi chết. Kurukuru chưa hề trồi lên từ lòng đất. Ánh mặt trời vẫn đang tỏa sáng ấm áp trên người chúng tôi. Tôi đã quay lại quá khứ ba phút trước.

Ngay lập tức, tôi quay sang bên cạnh.

“Boss.”

“Hửm?”

May mắn thay, cô ấy vẫn đứng đó. Nhưng trái tim tôi thì đập thình thịch, hơi thở không sao ổn định được.

“Có chuyện gì vậy?”

Tôi nắm lấy cổ tay cô ấy.

“C-Cái gì? K-Kim Hajin? Sao cậu lại nắm tay t-tôi—”

Boss lúng túng lên tiếng, nhưng lúc này, điều quan trọng nhất là phải rời khỏi đây ngay lập tức.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận